|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Sau khi ra khỏi Me-lai chúng tôi lại được điều lên
Poi-pet, dịp ra con voi cũng rất hiếm được. Chỉ có khi nào tải thương, bệnh
và lãnh nhu-yếu-phẩm chúng tôi mới có thể ra được Ni-mit mua vài thứ cần
thiết. Hình như là dân chúng Ni-mit cũng biết chúng tôi là nhóm
"cong-top"nghèo và khổ nhất E nên việc mua bán cũng có phần nào dễ
dãi. Khi mua thuốc rê thì đưa cả cục thuốc cho chúng tôi thử và cho luôn, mua
rượu thì cũng vậy đi hết vòng chợ là muốn ngất-ngư. Thỉnh thoảng tôi lại nghe
dân nói với nhau: "Cong-top nu kho-nong p'ray bị bạ ná"(tạm dịch:
bộ đôi trong rừng cực khổ lắm). Tôi được hơn 1 số anh em trong D1 là có
khoảng thời gian sống trong dân nên nghe hiểu 1 số câu từ nhưng tôi thường
rất nhát nói. Vâng đến lúc ấy ngã ba con voi lại thân thiết, chúng tôi thường
tựa súng và ngồi ngay con voi để chờ đợi nhau, để ngắm nhìn mọi người qua
lại, để nhắc rằng phía sau chúng tôi cuộc sống đang trôi và phát triển.
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,24435.0.html
[ Tản mạn ngả ba con voi ]
http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php/topic,23259.0.html
[Chiến dịch C81 . . . ]
- 1980: Ngày 23 tháng 6: Phản ứng với việc tổ chức hồi hương của
hàng ngàn người tị nạn, 200 quân nhân Việt Nam vượt qua biên giới lúc 2 giờ
sáng vào khu vực Ban Non Mak Mun, bao gồm khu trại tị nạn Nong Chan, một trận
đấu pháo kéo dài ba ngày bỏ lại khoảng 200 người chết, bao gồm từ 22 đến 130
binh sĩ Thái, một dân làng Thái Lan và 72 bộ đội Việt Nam thiệt mạng. Hàng
trăm người tị nạn đã được báo cáo thiệt mạng, nhiều người thiệt mạng khi pháo
binh Thái Lan tấn công một trong những ngôi trại. Những người khác được tìm
thấy giữa hai làn đạn. Hàng trăm người tị nạn chống lại Việt
- Ngày 24 tháng 6: Quân Việt - Ngày 26 tháng 6: Quân đội Việt |
|||||||||||||
Với cự ly tiếp giáp đường biên khá dài với Thái
lan, ở một số khu vực khác thì duc thao không có dịp tìm hiểu. Còn tại khu
vực "Ngã ba con voi", chỉ tính từ Cao mê lai_Pôi pet thôi, máy bay
Thái khoảng tầm từ năm 1980 đến 1985 có rất nhiều lần vi phạm sang không phận
của bạn.
Đầu tiên từ thời Cao mê lai, sau sự kiện 23/6/1980 ta vượt tuyến đánh vào Nong chan. Lúc nầy hướng Cao mê lai ta tăng cường đưa quân và pháo binh vào chốt giữ. Có thể Thái sợ ta lại mở tiếp đợt chiến dịch ở hướng nầy nên chúng cũng điều quân rải ra để ngăn chặn. Thời điểm cuối 1980, từ điểm cao chốt giữ của Cao mê lai, quan sát qua ống nhòm có thể thấy xe tăng và bộ binh chúng rải đều phía đối diện với ta trong khoảng cách vài km. Xa vào phía trong nữa là các trận địa pháo của họ phủ bạt im lìm. Đáng chú ý nhất là các hoạt động không quân trinh sát của họ. Những chiếc L19, OV10 cứ thỉnh thoảng vượt qua bên nầy quan sát các điểm chốt của ta. Chúng bay gần đến nổi trên cao điểm có lúc anh em nhìn rỏ cả mặt thằng phi công đang lái. Khi ta bỏ cao điểm lùi về Mo hơn, để hổ trợ cho pot xây dựng cứ phía trên hướng Cao mê lai, máy bay Thái có lúc xâm nhập và có những hành động khiêu khích ta rất trắng trợn. Các lần máy bay F5 của họ bay từ hướng Cao mê lai vòng qua Nam sấp, rồi bất ngờ lao qua căn cứ Mo hơn của ta tăng tốc trở nên thường xuyên, tạo thành những tiếng động vang dội trên không trung khiến lính ta hay bị giật mình do bị bất ngờ. Còn dọc biên giới, từ mỏ vẹt Poi pet đến Cao mê lai, máy bay Đa cô ta trang bị đại bác 20 ly cứ vài ngày là bay tuần tra một chuyến, cứ nghe ì ì dai dẳng thật khó chịu. Tiểu đoàn chúng tôi liền cho giá 12 ly7 trong đội hình ngắm bắn. Giờ nghĩ lại thật buồn cười, chiếc Đa cô ta to như thế, trong tầm mắt ta nhìn chỉ nhỉnh hơn ngón tay, nghĩa là cự ly quá xa, vậy mà tiểu đoàn vẩn ra lệnh bắn, không biết có làm trầy sơn nó không. Nhưng tiếng nổ đầu nòng thì nó có nghe thấy, thế là nó bắn lại. Từng tràng 20 ly từ hướng nó phát ra về hướng ta chỉ nghe uồn... uột...,dĩ nhiên là cũng chẳng vào đến đội hình. Nhưng có một lần trúng ngay đội hình lực lượng ta đang tổ chức phục kích ở hướng tây bắc, cách đơn vị gần 3 km, khiến anh em phải cuốn mìn chạy về. Nhớ trận đánh pháo toàn tuyến của ta vào khoảng sau chiến dịch C81_82 không lâu,tầm giữa cuối mùa mưa năm 1982. Khi pháo ta bắn vào căn cứ lớn của pot hướng bắc_tây bắc, cách căn cứ Mo hơn hơn 3 km hàng trăm quả vừa dứt khoảng hơn tiếng đồng hồ, phía Thái liền cho hàng đàn trực thăng bay thấp rền rỉ tuần tra dọc theo biên giới. Máy bay OV10 cũng lập tức bay lên phát loa về hướng ta bằng tiếng Việt, ra rả tố cáo ta dùng pháo bắn vào khu vực dân cư của họ. Cho đến ngày hôm sau, khi pot tổ chức lực lượng bung ra tuần tra bên ngoài căn cứ bị lực lượng ta nằm lại phục kích giật mìn tiêu diệt một số tên nữa chúng mới chịu im. Có vài sự kiện máy bay Thái ngày đó xâm nhập "Ngã ba con voi" gặp nhiều may mắn mà chúng không biết, có thể chúng cho rằng ta chỉ cảnh cáo chúng mà thôi. Một lần trong khoảng thời gian tầm giữa cuối mùa mưa năm 1982 hay đầu năm 1983 thì phải (?). Lúc nầy tại khu vực "Ngã ba con voi" có các trận địa pháo phòng không 37ly và 57 ly, lại có thêm 2 phân đội A72 của bạn tăng cường. Bất ngờ sáng hôm đó một chiếc C130 vũ trang của Thái theo đường bay cặp theo đường tàu lộ 5, bay dọc từ Poi pet về đến Si so phon để thâm nhập trinh sát. Pháo thủ 57 ly ta đã vào vị trí sẵn sàng bắn, nhưng vì muốn nhường cho A72 bạn lập thành tích nên ta phải chờ. Ai dè mấy ông bạn giữ A72 lại bỏ đi chơi không trực chiến chạy về không kịp bắn. Chiếc C130 bay thấp khổng lồ bay ngang trận địa ta an toàn rồi bay về hướng Si so phon mất hút. Vụ nầy chắc Hai Kinh Tế nắm được, kể rỏ hơn cho anh em nghe có được không?. Đến chiến dịch C85_công trình K5, máy bay Thái lại may mắn một lần tương tự nửa. Lúc nầy trục lộ 5 từ "Ngã ba con voi" lên đến Poi pet, quân dân, và các trận địa pháo cối bố trí dầy đặc. Riêng đoạn từ D bộ D2BP, đơn vị của duc thao về hướng Poi pet cũng được bố trí một trận địa 57 ly và mấy tổ A72 của bộ đội bạn. Hôm đó tầm 9 giờ sáng, giữa lúc các đơn vị đang tấp nập triển khai công tác của mình thì một chiếc OV10 của không quân Thái bay từ hướng chính diện đồn cửa khẩu theo trục lộ 5 xâm nhập vào sâu phía trong. Lần nầy mấy ông bạn giữ A72 cũng xuống dân công chơi, khi nghe báo động liền vội vã chạy về, vậy là trong tư thế đang thở hổn hển bóp cò, quả đạn liền đi tìm chim trước mắt cả trăm con người đứng ngó. Lúc nầy đang trên đường dẩn quân truy quét về hướng Đăng cum, cách Poi pet đã vài cây số, duc thao và anh em trong đội hình còn kịp quay lại nhìn quả tên lửa của bạn bắn bay vượt lên qua khỏi chiếc máy bay , tạo thành một luồng khói trắng ngoằn nghèo, rồi nổ thành một chớp lửa hồng trên không. Còn chiếc máy bay Thái cũng vội tắt máy, lao sang phải bay về đất Thái. Vậy đó, nhiều khi trong điều kiện mười mươi mà ta lại chẳng làm được gì. Không biết khi tên lửa hay đại liên kết hợp bắn xuống xối xả, sự tình sẻ ra sao? Rồi còn cái vụ xả đập nữa, hướng duc thao cũng nếm mùi chuyện nầy vào giữa những mùa mưa. Khi nước bên Thái dâng cao, họ liền cho nổ mìn phá đập. Sau vài tiếng nổ kinh hồn, địa hình đang bình thường, chỉ chừng chưa đầy một tiếng đồng hồ sau nước đã dâng lên tới ngực. Nước chảy rất siết và rất mạnh, những chỗ hẹp và cao thấp không đều, dòng chảy lập tức thành lũ quét, đi lại, tải thương tử rất khó khăn, nhất là ở khúc có những con suối. Tình huống nầy chắc chỉ có những ai đã từng ở gần các đập nước lớn, những vùng có lũ quét, lũ ống mới cảm nhận được. Với lợi thế địa hình cao hơn phía |
|||||||||||||
Bạn @E1BINHGIA và pháo75 !
Do đặc điểm chốt giử hướng F5 ngày đó khá phức tạp, đồng một lúc địa bàn phải đối phó với cả 3 đối tượng tác chiến chính: hướng bắc lộ 5 chủ yếu là pa ra (gồm 2 lực lượng rằn ry của Xi ha núc và Lon Non gọi chung), nam lộ lại là lực lượng pot. Chính diện khu vực cửa khẩu Poi pet và một số điểm cận biên, lính biên phòng Thái vẩn thường xuyên cùng ta va chạm, vì ngoài nhiệm vụ chốt chặn ngăn ngừa ta tấn công qua đất Thái, các lực lượng vũ trang của Thái theo lệnh nhà cầm quyền lúc đó còn hổ trợ cho các lực lượng đối kháng của Cam pu chia, làm bình phong ngăn chặn các lực lượng ta và bạn xâm nhập vùng cận biên của họ. Tuy nhiên các sắc lính vũ trang Thái cũng có nhiều đặc điểm khi đối phó với ta trong tác chiến. Qua một thời kỳ có điều kiện tiếp xúc với họ, khu vực địa bàn hoạt động của họ được phân chia bởi các lực lượng như sau: _Đầu tiên phải kể đến lực lượng biên phòng của họ, đây là lực lượng được tuyển mộ nên về chiều cao và sức vóc của họ khá to lớn, vượt hẳn lính ta. Quân phục của họ theo kiểu rằn ri và trang bị khá tốt. Đặc điểm lực lượng nầy là chốt giữ trong các đồn biên phòng cận biên tiếp giáp ta, rất hay liên hệ với ta khi có sự cố gì hai bên cần giải quyết. Thời đó nghe nói là họ áp dụng chế độ đổi quân 6 tháng một lần, nên vừa mới đến đóng đồn họ có vẻ hùng hổ hơn, nhưng đến khi tầm gần được đổi về phía sau, thì họ trở nên nhút nhát, thủ gáo lắm. Điều nầy ác nổi có khi sĩ quan chỉ huy ta lại không nắm bắt nhạy bén bằng anh em chiến sĩ bên dưới, còn khai thác để làm gì cũng chỉ anh em áp dụng mà thôi. _Lực lượng thứ hai là các sư đoàn bộ binh hay địa phương quân gì đó của họ, trang phục màu xanh sậm hơn ta. Lực lượng này ít thấy va chạm với ta, họ chỉ cơ động lên xuống khi có tình huống gì đó. Xen kẻ đôi lúc lính ta tuần tra có va chạm với một lực lượng cũng rằn ri đội mủ bê rê đen, nghe nói là biệt kích hay lính dù của Thái. Lực lượng nầy thì có vẻ sừng sỏ hơn, có lúc tuần tra chạm lính ta, cũng ra sức tranh cải về mốc chủ quyền của họ. _ Về phía dân sự, họ còn có lực lượng cảnh sát, dân quân trang bị nhẹ. Lực lượng nầy chủ yếu là đảm bảo an ninh trong dân, tham gia cứu nạn hay di dời dân trong các tình huống chiến tranh khẩn cấp. Thường năm nào họ tập trận "Hổ mang vàng", thì dân chúng ở các khu vực cận biên được di dời lên xuống có khi mấy bận. _ Ngoài ra một số lực lượng khác như tăng, pháo, không quân họ thỉnh thoảng cũng dàn giá ra dọc biên giới khi ta mở chiến dịch lớn, đánh vào các căn cứ của địch nằm trên đất Thái. Thông thường thì họ tránh va chạm với ta. Còn ở những vụ chạm súng nhỏ lẻ, họ đều chủ động rút trước. Có những lần ta hoạt động vô tình vào sâu trong đất họ, đợi đến khi ta rút về lâu rồi, mới thấy khu vực đó lẹt đẹt vài tiếng súng phản ứng của họ vang lên. Sự đối phó lẩn nhau là ở cấp nhà nước hoặc nhỏ hơn cũng cỡ c ,D...chứ lính tráng ngày đó chổ đơn vị duc thao thì có khi vô tư với lính Thái lắm, theo cái kiểu thỏa thuận ngầm tôi không đánh bạn bạn cũng đừng phang tôi...Đến nổi nhiều khi chỉ huy còn nghĩ chỉ còn thiếu chuyện kết nghĩa nữa thôi, khi mà lính Thái có lúc ngầm tiếp tế cho lính ta không thiếu thứ gì (thuốc lá, thịt hộp, bánh kẹo, đồ dùng...). Tuy nhiên những chuyện nầy chỉ xảy ra ở những khu vực ta và Thái có điều kiện trực tiếp công khai do đóng quân gần nhau. Phản ứng rõ nhất của họ là khi ta mở chiến dịch C85, với một sự điều quân hùng hậu nhiều sư đoàn và binh khí, kỷ thuật lên sát biên giới. Dân công, bộ đội bạn dầy đặc theo sau. Trước nguy cơ bọn pot bị đánh bức, tạo đà cho ta tiến công truy quét sâu trong đất họ. Mặc dầu trước đó ta dùng các phương tiện phát thanh rất mạnh cho họ biết trước mục đích và khu vực ta tiến đánh, họ bắt buộc phải triển khai rất nhiều binh hỏa lực, các phương tiện chiến tranh tăng, pháo, được yểm trợ bởi lực lượng không quân để đối phó với ta. Khi ta bắt đầu nổ súng tiến công các căn cứ pot dọc biên giới, nhất là bắt đầu đánh vào căn cứ trung tâm của pot ở Cao mê lai, pháo binh của Thái lan cũng bắt đầu tham chiến yểm trợ cho pot. Các trận địa pháo của ta, cầu tạm và một số mũi tiến công của ta đôi lúc phải sựng lại do hỏa lực pháo binh chi viện dầy đặc của họ. Một số khu vực như hướng từ Poi pet đến Đăng cum, phát hiện sự xuất hiện của lính ta, pháo Thái bắn dọc biên theo bản đồ của Mỹ từ trước như một bức tường lửa với hàng trăm quả đạn pháo. Vậy là một số trận địa pháo binh của ta và bạn từ chỗ bắn chi viện cho bộ binh chuyển qua phản pháo Thái để yểm trợ cho các hướng. Trong một thời gian dài của chiến dịch, bầu trời biên giới khu vực Cao mê lai_Poi pet_Đăng cum ngày đêm lúc nào cũng vang lên tiếng u...u...của các loại pháo hai bên phản nhau qua lại. Đến nổi lính bộ binh nghe chán cũng chẳng cần quan tâm ở đâu bắn, rớt ở đâu, xem như đó là những trận đánh riêng của lực lượng pháo binh hai phía vậy. Không nghe tin về phía Thái thiệt hại thế nào, còn phía ta cũng có một số thiệt hại vì trúng pháo của họ, thậm chí các đơn vị pháo cũng có một vài trường hợp đào ngủ do không chịu nổi áp lực. Có một điều đặc biệt nữa là so với Thái lúc đó, nền kinh tế của ta nghèo hơn họ rất nhiều, vậy mà cứ hể Thái bắn qua ta một trái, lập tức pháo ta trả đũa lại bằng năm, sáu trái ngay lập tức...Đến khi ta bắt đầu sử dụng pháo phản lực 40 nòng đánh tiêu diệt căn cứ Cao mê lai, thể hiện quyết tâm bằng mọi giá, pháo Thái lúc nầy lập tức lặng im, không dám bắn qua can thiệp nửa. Thậm chí họ còn quay lại bắn vào đội hình pot đang rút chạy về phía họ, ngăn không cho ta lấy cớ truy quét để đánh qua. Việc ta sử dụng máy bay cho các chiến dịch, thì theo như duc thao biết là có đó. Nhưng có lẻ ở các thời kỳ đầu, khi ta bắt đầu giúp bạn giải phóng đất nước họ. Còn quá trình làm nhiệm vụ quốc tế, một vài chiến dịch truy quét, thì do địa hình cơ động khó ta mới dùng đến không quân. Chiến dịch C85, riêng khu vực đơn vị duc thao hoạt động, chỉ thấy máy bay tiêm kích ta bay răn đe dọc biên giới để bảo vệ cho các dàn pháo phản lực bắn lúc đó. Sau nầy về nội địa tham gia chiến dịch biển hồ, thì được thấy thêm Mi 24 tham gia, nhưng không kéo dài và thường xuyên. |
|||||||||||||
|
|||||||||||||
|