Posted by tranunglongdq in Tùy Bút
THÁP NGHIÊNG PISA-ITALY
Pisa là công trình nghệ thuật ,một công trình kiến trúc vĩ đại của Italy, là di sản của thế giới .
Pisa đang chịu áp lực của sự hủy diệt như Venice .Nhưng xét về tầm cỡ và vẻ đẹp ,Venice gây sự xúc cảm nhiều hơn bởi vẻ đẹp bề thế và đầy sức lãng mạn của nó nên tai họa xảy ra cho Venice là nỗi đau chung của con người.
Pisa không có tầm lớn của một nỗi đau nhưng hấp dẫn du khách bởi cái bí ẩn của nó .Nó cứ hết nghiêng bên nầy lại ngã sang bên kia , như có thể đổ sập bất cứ lúc nào .
Chúng tôi đến tham quan tháp chuông Pisa với thời gian không nhiều ,chỉ đủ để chụp hình và mua vài món quà lưu niệm.(những món quà đa phần đều có hình ảnh tháp Pisa hay cả quần thể nhà thờ )
Pisa là một tháp chuông của nhà thờ và nhà nguyện Pisa .Hình ảnh của tháp Pisa thật ra so với những công trình kiến trúc hiện đại cũng không có gì độc đáo lắm .Đó là một tháp hình trụ tròn chia thành tầng , mỗi tầng có hàng cột xoay quanh , đầu cột trang trí những hoa văn cổ điển đỡ các vòm rèm .Ngày nay rất nhiều nhà thờ lớn thậm chí nhà của tư nhân cũng xây theo kiểu kiến trúc cột đỡ như vậy .
Điều đáng ngưỡng mộ là tháp nghiêng Pisa đươc xây lên đã cách nay hơn tám thế kỷ .Nó khẳng định tài năng của con người La Mã đi trước gần ngàn năm
Nhưng nếu chỉ thế thôi thì du khách đến Italy có lẽ sẽ dừng chân ở Venice , không vào đến Pisa .Nhưng vì Pisa là một tháp xây có sự cố kỹ thuật .Nó bị nghiêng. Sức thu hút của Pisa chính là ở độ nghiêng của nó .
Không giống như Venice , độ nghiêng của tháp Pisa xuất hiện ngay khi nó được xây năm 1173.Từ đó đến nay ,Italy và thế giới nỗ lực để nó không bị sập nhưng khi thì nó nghiêng phương Băc ,sửa chữa xong nó lại nghiêng về phương Nam .Nghĩa là nó đang trong tình trạng bất ổn buộc người ta phải liên tục nghĩ ra cách cứu nó mà chưa đạt hiệu quả .Điều đó gieo sự tò mò ở con người , dẫn chân họ đến tham quan .
Biết vậy , nên những công trình sửa chữa độ nghiêng của Pisa ngoài nhằm mục đích chủ yếu : ngăn sập ,còn phải tính tới giữ cho nó một độ nghiêng vừa đủ để hấp dẫn khách du lịch .
Pisa hiện nay là nguồn thu nhập tài chính dồi dào của thành phố nầy, của Italy, vì thế nó vừa mang trong mình một tai họa đồng thời lại là phước báo
Hàng trăm năm trước dân Pisa sống chủ yếu bằng nông nghiệp, liên tục bị mất mùa rồi thêm họa chiến tranh khiến dân sống nghèo khổ .Họ muốn có một nhà thờ ,một thánh đường để cầu nguyện cho dân tình bớt khổ .Pisa là tháp chuông của quần thể nhà thờ ,nhà nguyện đó và hang trăm năm nay , người dân ở Pisa đã được ân phước nhờ khách du lịch tham quan
Du khách đến với Pisa ,ai cũng xoay quanh cái tháp nghiêng để chụp hình dù nó chỉ là một phần của quần thể nhà thờ .
Xung quanh khu vực nhà thờ có tháp chuông Pisa là một vùng sân cỏ rộng được bao bọc bằng một hàng rào thấp cách khoảng có cột trụ chữ nhật , trên cột có đầu tròn .Trong và ngoài khoảng sân nầy , du khách người nào cũng giương máy chup hình , họ ít hướng máy ảnh về nhà thờ mà đa phần hướng về tháp Pisa , sừng sững và kỳ lạ với độ nghiêng của nó .
Khác với những thắng cảnh khác , du khách chụp hình ở đây đều không đứng yên, ngay chừ mà tất cả đều làm động tác liên quan đến tháp nghiêng .Họ nhìn và bắt chước nhau hoặc bắt chước những tấm hình mẫu chưng bày trong các tiệm chụp hình gần đó để tạo dáng .
Có hai động tác chính khi du khách chụp hình:Một là nâng và đỡ tháp .hai là xô cho tháp ngã sập .
Tuy những hình chụp du khách nâng đỡ tháp- đa phần đều bằng tay -nhưng với các dáng vẻ khác nhau :Có dáng nâng hời hợt , có dáng với tư thế tích cực ,như cố sức để đỡ tháp đứng thẳng dậy .Thanh niên có người co chân đá lên cao để đỡ tháp
Xô sập tháp thi bằng tay ,cũng có kẻ dùng chân để đạp , muốn nói :”Cho sập luôn!” (Cả các cô gái Pháp có dáng hình thon thả như minh tinh màn ảnh Hollywood) .
Muốn chụp những động tác nầy , du khách phải leo lên trụ đầu tròn -rất khó giữ thăng bằng khi đứng – nhưng không hề gì khi người ta muốn có một kiểu hình độc đáo .Tôi đươc một sinh viên người Pháp và một cô bạn Nam Triều Tiên giúp đỡ để có hai tấm hình “hết ý ” đó .Và tôi cũng đã chụp tấm hình tương tợ cho họ .
Ở đây ,mọi du khách rất dễ làm quen và thân thiện .Họ sẵn sàng giúp đỡ , ngắm nghía kỹ khi chụp để người khác có tấm hình như ước muốn .Đặc biệt là anh chàng sinh viên người Pháp cứ bắt người chụp đứng trên cao phải sửa tư thế cho thật khớp với tháp mới chịu chụp.Mấy lần tôi mất thăng bằng định nhảy xuống nhưng cái giọng Paris chánh cống, cứ hết “S’il vous plâit” rồi “Pardon ! pardon!” nghe như tiếng chim hót nên tôi phải ráng , không muốn làm cho người thợ chụp ảnh không chuyên đó thất vọng , Và thế là bạn thấy tôi có mấy kiểu hình đặc sắc chưa ?!
Tôi hỏi người SV nầy xem có mấy kiểu chụp với tháp .Cậu ta cho biết còn một kiểu đạp cho nó sập , xô cho nó ngã và hỏi tôi :”Bà có muốn chụp kiểu đó không ,thưa bà”Tôi không trả lời mà hỏi lại liệu cậu ta có muốn ra dáng xô ngã tháp để chụp hình không .Rất nhanh , câu ta trả lời , gãy gọn :
-Non , madame
Tôi buộc miệng :Moi aussi
Tôi thật sự thích em trai nhỏ tuổi nầy rồi .Bởi vì dù chụp chơi , co giò đạp vào tháp để có một tấm hình độc đáo để đời ,cũng không muốn làm . . .
Đôi khi trong cuộc sống , có những lúc đột xuất , người ta bộc lộ một phần đúng nhất bản chất của mình
Tôi tò mò định vào trong tháp xem sao nhưng nghe cậu SV người Pháp nói bên trong chỉ có một cầu thang hẹp với 294 bậc thang nghiêng xoắn ốc .Leo tới đỉnh mệt thở dốc .
Nhớ hồi nào tham quan địa đạo Củ Chi , tôi cũng bắt chước mọi người chui vô cho biết .Quanh co khúc khuỷu , tới độ sâu , đường đi tối om, hẹp té ,cảm giác như mình đang đi xuống âm phủ .vừa đi vừa bò .Lúc đó mắt hoàn toàn không thấy đường , hai tay cứ quờ quạng đi tới , điếng hồn vì sợ nên bây giờ đành chào thua tháp nghiêng dù lúc đó chẳng phải sắp hàng chờ lâu .Với lại , nói dại , rủi mình chưa leo tới đỉnh , nó sập thì làm sao ?
Từ giã tháp nghiêng lên xe ,mở máy ảnh ra coi thấy hình mình cũng ra dáng dũng cảm đỡ tháp như ai mà tức cười .
Hoàn toàn tôi không thấy một chút nào nỗi buồn của cảm xúc : « Thương hoa tiếc ngọc » như ở Venice .Sao thế nhỉ ???
Bạn làm tui nhớ gánh Bún Riêu Cua quá , ngày xưa …giờ nghỉ lại đúng là vô tư quá phải không bạn .
Cùng học với nhau , đến nhà bạn chơi gần cả năm trời mà không biết , củng chẳng hỏi han gì cho đến một ngày Hè . Thật bất ngờ khi bước vào nhà bạn , thấy mẹ cùng em trai , em gái chuẩn bị gánh bún riêu cua , bạn một mực kéo mình lên gác gổ , cái giang sơn riêng mà bạn bè tụi mình chiếm cứ khi về nhà bạn chơi . Chỉ lúc sau mình lại mò xuống ngồi cùng em trai kế bạn học cách giả cua đồng , đứa em gái cùng mẹ bào rau muống , cái cách giả cua củng lắm công phu mà thằng em làm coi bộ gọn gàng …cua đồng cho vào ca bình toong inox của lính , lấy chày giả nhuyển , xong cho nước vào đánh lên rồi gạng nước sao cho không bị lẩn xác cua .
Kể cả bào rau củng vậy , phải nhặt bỏ hết lá ,đem ngâm vào nước rồi mới bào , lại ngâm vào nước sạch cho đến lúc chuẩn bị gánh đi mới vớt ra rổ …Mẹ bảo vậy nó mới tươi , khi cho vào tô nó dòn mà không chát …
Hai đứa em đó giờ có gặp chắc mình nhìn không ra rồi !!! Mà mình củng quên tên mấy đứa nó nửa , Thôi thì đến đám giổ tới bạn cho mình biết để còn có dịp gặp lại mấy đứa em , không thì biết đến bao giờ …!!!!!