01/09/2014
Đồng Đội .
......................
đồng đội ơi ! đồng đội ơi ! thời gian trôi qua cuộc chiến cũng trôi xa để mỗi năm đến ngày gặp mặt đồng đội ơi! Sao vẫn mãi không về rồi đến một ngày , đồng đội lại về trong ba lô trên vai người lính hình hài ngày xưa đưa về gép lại thấy cả một thời tuổi trẻ và chiến tranh Trương Thu Q16 F5. |
Già Tụy
Bằng
Mới sớm , tôi nhận được tin nhắn đt của Bằng là sẻ đến nhà thăm . Cứ nghỉ rằng như mọi
lần khác , thì gặp nhau uống cafe nói chuyện đời thôi [ sau khi tôi nhận quyết
định chuyễn nghành , Bằng ở lại nhận hàm sĩ quan qua vài đơn vị đả leo lên Đại tá nay về hưu và nhận Hóc Môn làm quê
hương thứ 2 rồi ] , má tôi mới đi chợ về đang ở ngoài sau bếp với nhỏ em , nghe
tiếng chuông tôi ra mở cửa , thật bất ngờ theo sau Bằng là già Tụy cũng là đồng
đội của tôi , dân Hải Hưng đồng hương của Bằng , tay bắt mặt mừng qua mấy câu xả
giao Bằng rủ tôi cùng đi ăn sáng , tôi lại khg có thói quen ăn sáng nhưng nó với
Tụy cứ kéo đi cho bằng được .
Bọn nó xuống chào má tôi và xin phép cho tôi đi cùng với lý
do “ cùng là bạn chiến đấu sống chết có nhau , sau hơn 30 năm mới có dịp gặp lại
. . . “ nghe 2 thằng gọi má tôi là mẹ cứ như là 2 thằng con trai mời con gái
nhà người ta đi uống nước nên phải xin
phép gia đình vậy. Vào quán cháo lòng mà Bằng giới thiệu là quán nhà , đỉa dồi
lòng bánh đa tô cháo nóng và chai rượu trắng vậy là thành tiệc , 3 đứa ngồi ôn
lại . . . đợt lính TP vô chiến trường K được 3 ngày đến Konponthomo thì nhận
thêm đợt lính Hài Hưng vài ngày sau là bước vào chiến dịch . . . chúng tôi đả
cùng nhau đi suốt các chiến trường Udong , Konponchenan . . . về Nimit đứng chốt Caomelai đến cửa khẩu
Poipet . Hồi ức cứ dần quay về cái nhớ cái quên , đứa này bổ sung cho đứa kia .
. .Chợt già Tụy quay sang tôi nói “ mình nhớ nhất tay này , đi chung tổ cắt đường
cứ chửi ĐM cái thằng già . . .” nó nói lửng vậy rồi ngồi cười , ức chưa chứ ?
Già Tụy lớn hơn tôi 3,4 tuổi vẩn khg dám xưng anh vì luật bất thành văn cứ vô
chiến trường dù sau chỉ 1 ngày củng cứ vẩn là đàn em mà . Thấy tôi còn lơ ngơ Bằng
cười ha hả rót rượu nói “ chưa nhớ thì uống cho nhớ , thì ở Udong ý mà chửi anh
Tụy là chửi yêu ý mà “ . . .ra là tôi phụ trách tổ cắt đưởng dẩn tiểu đoản hảnh
quân Tụy nó đi đầu khg lo quan sát địch ở phía trước mà cứ quay nhìn lại phía
sau khi thấy tôi ở ngay sau lưng mới đi tiếp vì sợ tôi cùng anh em khác bỏ rơi
, nên bị tôi giận mà xổ cho 1 tràng tiếng Đan Mạch [ theo cự ly là 5-7m hay 7-10m tùy địa hình để
tránh sát thương khi có nổ súng ] . Từ đó , tôi cứ lên sát sau lưng nên Tụy yên
chí mà cắt đường , già Tụy tự nhận sau chuyến công tác đó đả xác định là đi với
tôi cách sử lý cộng với tính lì như vậy thì yên tâm lắm . . .củng từ đó tôi , Bảo
, Hải khèo , Nam râu gọi già Tụy là già sợ ma .
Rượu uống mà nghe ngọt lắm , vì trải qua cuộc chiến khốc liệt
vậy mà còn yên lành trở về được với gia
đình , vì 1 câu chửi mà hơn 30 năm sau vẩn được bạn nhớ , tìm đếnvà nhắc lại .
Tôi chợt nhớ và hỏi Tụy “ có nhớ lúc nhận huấn luyện tân binh ở Nimit khg ? “ già
Tụy nhớ và nó bảo vì mới đi tập huấn về mìn K58 ở mặt trận 479 về , nhận tân
binh , khi ngồi tán phét thì có nói về hướng đi , khoản cây số về hướng
XiemRiep cho lính nghe nên bị yêu cầu bàn giao trung đội huấn luyện cho tôi . Vậy
là thêm 1 vấn đề mà bấy lâu cứ gút trong lòng tôi đả được mở , vì tôi mới vừa
nhận bàn giao xong là nhóm lính tân binh biến mất . . .3 thằng già đầu đả bạc
mà chuyện cứ xoay quanh lứa tuổi 20 , cứ ha hả cười theo từng trận đánh , từng kỷ
niệm và mắt đỏ hoe khi nhắc đến những trận mà có người nằm lại . . .
Ngoài trời đổ mưa lớn , thời gian như đọng lại . . .quyện chặc
lấy 3 đứa , cho cảm giác ở giây phút ấy ấm áp quá . . . say lòng nhau quá . . .Xin
cám ơn Bằng , cám ơn già Tụy còn nhớ đến đồng đội , cám ơn vì đả cùng tôi ngồi
điểm danh lại thằng còn thằng mất của Trinh Sát d1 .
Chúng tôi những thằng lính TP , trong hơn 30 năm ấy cũng đả
từng trăn trở nhiều với đồng đội của mình . . .
Đây là đoạn mà tôi và anh Trọng B Trưởng TS D1 nhìn nhau
trên trang Quân Sử Việt nam .
- Chưa được 1/3 đoạn đường chinh chiến đả ngưng nghĩ rồi , chắc
chân lại đau nửa rồi hà thủ trưởng ?
- Á...à chào Phùviên, thành viên mới toanh đây, hé
lộ 1 chút mới dám nhận 2 chữ đó (cho ngày xưa), đừng có mà quá khích bạn ơi
vì nhiều khi biên chế mỗi thời mỗi khác cho nên ae người ta thắc mắc có sao
đâu, ở đây mình chỉ viết những gì mình đã trải thời mình thôi mà còn phải hẹn
lần hẹn lửa với ae nữa là. Cám ơn bạn đã quan tâm, thời biên giới Kà Tum Pốt
nó tặng mình mấy mảnh mìn vô đùi trái, Snoul thì 1 mảnh cối vô cẳng chân
trái, còn năm ngoái thì quân say xỉn nó đẩy nguyên cái xe máy vô cẳng chân
trái gãy cả cái chày cái mác đúng là quân tàn ác...cái chân đi mà gần năm
trời hưởng trợ cấp của vợ mới đau chớ, nói nào ngay trời cũng thương khoảng 2
tháng nữa cũng vi vu được rồi, để rồi cùng hành quân với ae chớ.
|
Anh Trọng
|
- Đúng là khẩu khí TT vẩn không đổi
thay với thời gian ha , tính tôi từ nào giờ cũng vậy , biết thì thưa thốt không
biết dựa cột mà nghe . Thắc mắc cứ hỏi sao lại Khẳng định vậy?
Nói
vậy thôi , đọc những dòng Anh viết nó bổ xung cho những kí ức còn thiếu sót khi
nhớ về đồng đội bởi lo toan bộn bề của cuộc sống đời thường . đang chờ được đọc
tiếp đó ...ô là là ...những trận đánh ở udong , bắt tay QĐ3 rồi
phối thuộc QĐ4. . . không phải
chỉ mình tôi chờ mà còn có B trưởng CẢI , Dần , Phong , Bảo...và cả anh B trưởng TS d1 hy sinh ở Caomelai anh nhớ tên
không ?... Họ cũng đang chờ đó...]
- Ừm, bật mí chút xíu vậy
mình nhận ra cậu rồi, H.., chính chi tiết cậu khg nêu tên thằng Thọ - BT ts D1
- hi sinh ở Cao mê Lai đã cho mình xác định. Đợt lính bổ sung về đơn vị lúc ở
Kompong Thmo trước khi lật cánh qua Odong có lính Hải Hưng và tp HCM đến nay
còn có mấy đứa đâu, trải qua 1 cuộc chiến những người lính được trở về với gia
đình ai mà khg mắc nợ những ae đã nằm lại, chính vì vậy mà những gì bây giờ
mình viết lại cũng phải cân nhắc trách nhiệm chứ đâu phải muốn viết sao thì viết.
- Tôi không có ý đó , có cái gì đó cứ day dứt không
yên lòng , Anh có biết Đ/C nhà anh Thọ
không? thằng Bảo thì tôi đả đến nhà rồi? Khi tôi từ c21 về TS d3 chỉ còn 1 anh
nuôi 1 a trưởng là Hải , Quốc , Đăng lúc đó tôi về với chức danh b phó phụ
trách b trưởng , cùng về chung là Mạnh
trương phi, Minh toát,Trí mù , Trí tủn...Chưa bao giờ tôi đọc được những bài viết
về đoạn đường anh em mình đả trải qua , nên sốt ruột lắm lắm ...
- Ở tiểu đoàn 3 e4 f5 chúng tôi hy sinh nhiều nhất là trung đội
trinh sát. Đến năm 82 lính 77 - 78 hầu như không còn, lính 79 đôn lên làm b
trưởng (Nguyệt), b phó (Nghĩa) trung đội trinh sát luôn. Vậy mà đến đầu năm
82 trong chiến dịch c81 anh em cũng bị thương lẫn vong hết trong trận Bãi Mìn
trên hướng Nam Cao Mê-lai gần biên giới Thái.
Nhớ lại những năm đó trên chiến trường Cao Mê-lai bộ binh d3 chúng tôi vẫn thường phải cáng xác anh em trinh sát tiểu đoàn và trung đoàn... vì trinh sát hết người khiêng! |
|
từ sa mát đến pôi pết, còn những khoảng giữa mà chúng ta những
người lính F 5 anh hùng, trong đội hình F có ba E, mà truyền thống của từng E
đã thấy rỏ trên chiến trường, thằng pốt ( ở đây là F 260 thiện chiến của pốt
)nó cũng từ sa mát đến snoul với F 5 đấy.
E 4: truyền thống về cách đánh vỗ mặt ( chính diện )và chốt chặn Q 16: chuyên gia tạt sườn và đón lỏng E 174: thích luồn sâu vu hồi còn vũ khí trang bị ở các E nó có khác nhau, tuy nhiên quân số mới là điều quyết định đến trang bị vũ khí. từ sa mát - snoul - sông xa nông - sông tê - ka ra chê - sầm bô - stung teng - kông pông chàm - kông pông thơm - siêng rệp - si sô phôn - svai chếch ( 174 ), si sô phôn ( Q 16 ) - mi nít, pôi pết ( E 4 ) - bat tam băng - pai lin, rồi u đông - kông pông chơ năng - kông pông s bư --- |
|
(trích từ Một
thời MÁU và HOA)
Cám ơn già Tụy thật nhiều , và cho tôi gởi lời thăm hỏi đến Bẩm
, Sáng và gia đình của Phong .
|
1/ Về sự tín nhiệm của NDVN đối với ĐCSVN.
2/ Về đa đảng
3/ Về thay đổi Hiến Pháp Dân Chủ .
Đã quá đau thương choTổ Quốc, Dân Tộc Việt Nam này! Hãy sáng suốt nắm lấy thời cơ để chuyển đổi thể chế hòa nhập với thế giới và nhân loại văn minh! Đất nước đả quá thừa chiến tranh chết chóc, lòng người ly tán ! Hãy sáng suốt tỉnh táo để những điều bất hạnh này không xảy ra nữa. Cố lên,hảy lột xác vượt lê chính mình trước khi quá muộn!
Thực sự, người dân VN đã khóc hết nước mắt nhiều năm qua vì đảng luôn dỗ dành dân bằng những khẩu hiệu, những lời hứa và đến nay họ mới ngộ ra rằng hóa ra mình bị "đảng ta" lừa.
Thư này, cũng như bao nhiêu thư khác, cũng chỉ là một cách giải tỏa bức xúc cho những người tham gia ký thôi mà.
Nhân dân, nhân sĩ trí thức đã có kiến nghị
Chỉ còn chờ Đảng, Chính phủ thực hiên
Hãy vượt lên chính mình,
Để đưa con thuyền Tổ Quốc vươn khơi đón chào bình minh huy hoàng của Dân Tộc Việt của Thời Đại Mới
hai Cụ đều thấy niềm tin vào Nguyễn ái Quốc .Tôi rất ưa câu nói của ông Nguyễn Cao Kỳ khi nói với về đát nước dịp ông về nước ?chúng ta không nhuộm tóc ,thay da để mà mạnh được ,nhưng chúng ta phải bồi dưỡng sinh lực,trí lực .đoàn kết - tóc đen da vàng vẫn khỏe mạnh và cường tráng hơn. Khi ngươi Việt thường dân đi đường còn đội mũ bảo hiểm rởm coi thường ngay sự sống của mình -quan chức có học hay học rởm còn tham nhũng . khi viết những dòng này thì trên VTV1 đang nói tại sao "tái giá lại không được công nhận bà mẹ V N A H " ?vậy các Đảng viên nghĩ gì ? Còn "ba thằng khác " Trong một Đảng còn "..của Bà ,...của cháu " nên "thành xây xong lại đổ " liệu chờ thần "kim quy "?
Xin đọc bài "Sĩ phu đời cũ và “đảng phu” đời nay"
http://donghailongvuong.wordpress.com/2014/07/07/si-phu-doi-cu-va-dang-phu-doi-nay/
Đau lòng thấy rằng những vị lãnh đạo ngày nay thiếu cả "tâm" lẫn "tầm" đối với đất nước.
Đừng trách họ, vì thật ra họ không thể vượt qua bản ngã của mình, trình độ của họ chỉ có thế, tham lú và mê muội, và lại lãnh đạo đất nước ...
Chỉ đau cho dân tộc Việt Nam vướng vào cái vòng nầy, mỏi mòn tuyệt vọng.
Mong anh linh tiền nhân giúp đất nước trong kiếp nạn nầy !
Thư ngỏ này cần được in ra theo dạng truyền đơn để thông tin cho mọi người biết
Blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, thành viên Mạng Lưới Blogger Việt Nam, bị CA Nha Trang bắt cóc khi chuẩn bị đến sân bay ra Hà Nội dự hội thảo; chị Trần Thị Nga và Huỳnh Phương Ngọc bị công an cùng côn đồ kéo đến bao vây, phá cửa khách sạn tại Hà Nội. Khi bản tin này đang được cập nhật, công an đã điều thêm xe chốt chặn trước khách sạn, sẵn sàng ra tay bắt cóc chị Trần Thị Nga bất cứ lúc nào.
Một số nhà hoạt động nghe tin đã vội đến ứng cứu, buộc công an phải ngưng phá cửa những vẫn còn chầu chực bên ngoài, sẵn sàng ra tay bắt người bất cứ lúc nào. Sau khi bị công an truy sát, đánh gãy chân hồi tháng 5/2014, vết thương trên người chị Trần Thị Nga vẫn chưa lành lặn.
Trước khi buổi hội thảo bắt đầu, lúc 08:00 sáng, chị Trần Thị Nga và Huỳnh Phương Ngọc đang bị lực lượng CA đông đảo bao vây, đòi phá cửa phòng tại nhà nghỉ Trúc Sơn. Địa chỉ: 850 Đường Láng, Hà Nội.
Mục đích của cuộc đàn áp nhằm ngăn chặn những người đến tham dự Hội thảo "Truyền thông Phi Nhà nước ở Việt Nam trong thời kỳ hiện nay" diễn ra tại đại sứ quán Úc. Buổi hội thảo do Ôxtrâylia, cùng với Liên minh châu Âu, Nhóm sứ quán đại diện cho 4 quốc gia ở Việt Nam (Canada, Niu Dilân, Na Uy, Thụy Sĩ) và Hợp chủng quốc Hoa Kỳ chủ trì sẽ diễn ra vào lúc 08:30 sáng cùng ngày.
(xem chi tiết: http://danlambaovn.blogspot.com/2014/07/bo-ca-mang-con-o-quay-pha-hoi-thao-cua.html#more).
Rõ ràng, những kẻ cầm đầu đảng csVN không hề có sự thay đổi tiến bộ nào về tự do dân chủ mà nhân quyền của con người VN ngày càng bị tước đoạt trắng trợn hơn.
Có để thay đổi phải có con người phải biết đặt lợi ích đất nước, lợi ích của toàn dân lên trên lợi ích nhóm, lợi ích cá nhân
Lời vận động trong thư ngỏ không chỉ là gan ruột của những đảng viên yêu nước, mà nó còn là kinh nghiệm, là lí tính soi sáng hiện thực đầy nghịch lí và đau thương này. Tôi mong mỏi, lương tri, và trách nhiệm dân tộc sẽ đem lại cho đảng sức mạnh của sự đổi mới lần 2