Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

THƠ . . THƠ . . .




TẤT NIÊN PHÚ

CAO BỒI GIÀ
209000_338116992929912_25277236_nNQL: Ngày cuối cùng năm 2012 Quê choa bỗng nhận được bài Phú tất niên do Cao Bồi Già tặng. Thư viết:”Nhân dịp cuối năm xin gửi tặng Bọ Bài Phú Tất Niên Cao Bồi Già vừa mới viết xong.Đây là bài Phú viết theo cú pháp hạc tất, cách cú, song quan, gieo vần theo thể liên vận, không sửa hay nhại văn ai cả! Chúc Bọ vui dăm phút và hưởng 1 năm mới an lành.”
Cảm ơn Cao Bồi Già, bọ Lập cũng chúc Cao Bồi Già sang năm mới phúc lộc đầy nhà!
Lịch hết năm tàn;
Ngày trôi tháng cạn.
Một năm lắm nạn;
Bốn quý đầy ương.
Tưởng năm  chẵn, mọi điều suông sẻ, vút vút cất vươn;
Ngỡ niên rồng , thảy sự hanh thông, ào ào thăng tiến.
Nào ngờ lắm chuyện đời, xuống dốc  mọi bề, suy vi đủ kiểu;
Mà thế nhiều sự kiện, lao đao   cùng lẽ, khốn khó tột trần .

Điểm lại mà xem:
Chưa kịp mừng Xuân;
Còn chửa  thấy Tết.
Niềm tin cạn hết;
Phương cách cố cùng.
Để giữ đầm dày công khai phá,anh em nọ nổ súng đùng đùng;
Cố gìn đất lắm sức vun bồi ,mẹ con kia cởi truồng lõa lõa.
Đất vụ Bản khăn tang trắng xóa;
Đồng Văn Giang vũ lực hung tàn.

Giữa phố  phường dân chúng hoang mang;
Trên quốc lộ khách du hoảng hốt.
Kìa đuốc xe, chẳng ai châm đốt;
Nọ lửa xế, dưng nó tự bùng.
Quan nói lung tung;
Dân ôm vạ họa.

Xăng phùng thời, lắm bận nhiều phen  vút tăng như xả ;
Dầu giữ nhịp, dài ngày lâu tháng keo giảm tựa bèo.
Khốn đốn dân nghèo;
Lao đao doanh nghiệp.
Sản xuất kinh doanh chưa qua được hiệp;
Thị trường chứng khoán chẳng vượt qua hồi.
Hàng chui tồn khố, quyết chẳng chịu trôi;
Phiếu rớt thủng sàn, lì không thể ngóc.
Công ty chết ngóp;
Cơ sở  toi tan.
Thợ thuyền thất nghiệp tràn lan;
Trộm cướp lập băng ồ ạt.
Xe trên đường, sang đoạt … mác phơ một nhát;
Của trong két, cướp càn … lê lụi vài mâu .
Kinh hãi làm sao;
Rợn rùng quá thể.

Công việc trăm đàng chẳng dễ;
Miếng ăn mọi lẽ không an.
Thịt ươn thối, dược tạo nạc, tẩm chích an thần;
Rau giả hiệu, thuốc trừ sâu, phép phù tăng trưởng.
Lựa chi mà dưỡng;
Chọn gì để sinh.
Đành treo sợi tóc mạng mình;
Cam nằm mặt đe phận bậu.

Bạc kiếm giờ như xương xẩu;
Tiền tiêu nay tựa gió bay.
Gã “Đầu bạc”  còng sắt đút tay;
Đám “Buôn tiền” khố ngân rung móng.
Nhanh gây con sóng;
Lẹ tạo cơn giông.
Bóng đá đội sống đội còn;
Cầu thủ anh  gồng anh nghỉ.
Ngài Chủ Ngân hàng thủng bị;
Ông Bầu gỗ gạch  khóa bòng.
Dự án chung cư chết đống chết chồng.
Công trình biệt thự nằm phơi nằm ải.
Đại gia khóc vãi;
Điền Chủ  chạy dài.
Nợ xấu thòi lòi ,chình ình ngất núi;
Vốn liếng tóp teo  ,cạn queo xơ mướp .

Sức dân đã nhược;
Dạ Thổ cũng điên.
Thủy điện Sông Tranh động đất liên miên ;
Đập hồ Đắc Mek vỡ tung tan tác.
Dân tình nháo nhác;
Quan trí tịnh tâm.
Miệng gang thép : cứ ở an toàn;
Lời đồng thau : hãy tin  tuyệt đối.
Thổ công giận dữ , lôi đình rung dưới;
Huyện  ủy ức gan, tỏa cảng   cấm trên.

Thượng tầng bối rối, đổi sách liền liền;
Tiện dân lầm than, oằn vai mãi mãi.
Đặt phí giao thông, đè đầu xe máy;
Thu tiền hạn chế, áp túi người dân.
Ra điều Phạt vạ  anh chẳng chính tên  ;
Vẽ luật quy giờ lợn không bán lẹ.
Tạo thế vàng cây giá chênh quá thể;
Mặc tình con nợ  gánh   nặng không ngờ;
Đăng cai A si át  miệng nổ ngây thơ;
Thất bại AF cup mặt mo củ chuối.
… … … …
Ai đang lo bụng đói;
Người vẫn  mải lòng vui .
Mong mong tống hết xui;
Ước ước đón vẹn lành.
Vọng tân niên  tươi sáng;
Cầu năm mới hanh thông.
                 31-12-2012


Vườn cải & chết


Võ Trung Hiếu
nước mắt Tiên LãngVƯỜN CẢI
Sáng thức giấc lạc vào vườn cải
Gặp con chó cán cái xe chết bẹp vẹo càng
Gặp ông già U80 lắm tiền chúi đầu vào vạt cỏ đôi mươi
Vừa hổn hển lấy hơi, vừa tỏ vẻ triết gia, ” cả đời tôi chưa hiểu về phụ nữ “
Vườn cải thời lịch sự
Các em hoa hậu quê kệch hôm nào súng sính thơm tho trong Chanel, Dior
Bọn phó nháy mắt lươn mũi tẹt thập thò
Sáng mai lại có vụ lộ hàng hay đánh ghen lần 1001
Vườn cải xanh tươi tốt
Có con bò lên đến trưởng bầy mà vẫn đạo thơ
Có những con sâu thích bia ôm, mát-xa và thích đánh cờ
Mỗi ván bằng hơn chục năm cày ruộng
Vườn cải thời sung sướng
Đây đám cưới đại gia siêu giàu, sắp vỡ nợ ngân hàng cũng phải rước dâu bằng xế hộp siêu sang
Kia cũng đại gia lu loa con dâu tôi không còn cái ngàn vàng
Xin ngả mũ – các anh hùng trọc phú !
Vườn cải nhiều kỳ thú
Sáng vợ nổi lửa đốt chồng, chiều nghệ sỹ chửa hoang
Nay nữ sinh rạch mặt nhau, mai sát thủ cướp tiệm vàng
Quái lạ, thời bình mà loạn …
Vườn cải nhiều chán ngán
Quân tử thất sủng phủi đít về vườn cho lũ mọt làm quan
Cái thời đãi cả núi thau không tìm thấy tý tẹo vàng
Lá cải tưởng đùa mà thật …
Nắng Sài Gòn tháng ba, người đông đất chật
Xe kẹt ngoài đường, lô cốt mọc trong tim
Giữa những bộn bề, nháo nhác những dòng tin
Đâu những dòng tin vui ? Đâu rồi niềm hy vọng ?
Còn gì mà mong ngóng ?
Nếu ba chỉ biết tự hỏi mình, ai sẽ trả lời con ?
Sáng mai sẽ có tin vui gì hỡi vườn cải xanh non ?
Hay chỉ những mọn-nhân-tình-thế-thái ?
23.3.2012
CHẾT
question[1]Facebook hỏi, ” Cậu đang nghĩ gì ? “
Thôi chán quá, tớ đếch thèm nghĩ nữa
Cứ áo quần xông xênh, cơm ngày ba bữa
Chăm chút việc làm ăn, kệ bố sự đời
Cứ sống lặng im, mũ ni che tai
Tránh không xem chương trình thời sự
Chỉ nên quan tâm thể thao, phụ nữ
Sáng cắp ô đi, tối cắp ô về
Ai bảo gì cũng nhất trí, ô-kê
Không tranh luận, không trình bày quan điểm
Cuộc đời này ngắn chẳng tày gang
Thôi xin kiếu những ước mơ phù phiếm
Mặc kệ những cơn cuồng phong từ biển
Và những thân tàu trơ trọi giữa trùng khơi
Về rửa đít cho con là hạnh phúc
Ta là ai mà đánh cược với đời …
Năm vài ba lần đi du lịch xả hơi
Cố gắng thăm bảy kỳ quan thế giới
Tránh đi xong lại ngồi thừ nghĩ ngợi
Tại sao nước mình thế nọ thế kia …
Cố gắng để không trằn trọc thức khuya
Mất ngủ vì những tin này báo nọ
Cố gắng yên tâm, đâu còn có đó
Đã có những người trách nhiệm lo rồi
Mình sẽ xếp hàng sau những người đương thời
Những kẻ bịt tai, bịt mồm, bịt mắt
Vào dãy zê-rô đang kéo dài tít tắp
Thỉnh thoảng nấc lên những khẩu hiệu vô hồn
Rồi mình sẽ già và có thể cô đơn
Có thể sẽ thấy nơi nào huyệt mộ
Mình chưa chết nhưng thấy mình dưới đó
Trên tấm bia ghi rõ ” một thằng hèn … “
Mỗi chúng ta đôi lúc giữa bình yên
Ngày lặng lẽ qua vô tình ta chẳng biết
Bên áo cơm và sấp ngửa mưu sinh
Về triết học, từ lâu ta đã chết …
2.12.2012




Cũng là “khôn ngoan đối đáp người ngoài”…


Trần Kinh Nghị
China1Trong bài giảng của Đại tá Tiến sĩ Phó Giáo sư Trần Đăng Thanh có đoạn kể:  “Ngày 11 đến ngày 15 tháng 10 năm 2011, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng của chúng ta sang thăm Trung Quốc theo lời mời của ông Tổng Bí thư – Chủ tịch nước Hồ Cẩm Đào. Ông Hồ Cẩm Đào nói đường 9 đoạn là do Quốc dân đảng để lại, Đảng cộng sản Trung Quốc có thực hiện thì nhân dân Trung Quốc mới theo…. Ông Hồ Cẩm Đào vừa dứt thì đồng chí Nguyễn Phú Trọng nói lại luôn: Các đồng chí nói chưa đúng. Quốc dân đảng để là 11 đoạn, các đồng chí xóa đi 2 đoạn, đấy là một. Quốc dân đảng để lại Đài Loan độc lập, các đồng chí đang xóa Đài Loan rồi.
Ý ông Thanh muốn qua chuyện trên để nói rằng lãnh đạo ta cũng đấu đá thẳng thắn với phía Trung Quốc về vấn đề Biển Đông…Nhưng thực ra bất cứ ai tuy không được chứng kiến  toàn bộ cuộc đàm đạo giữa hai nhà lãnh đạo Trung-Việt, cũng có thể hiểu rằng lời đối đáp trên của nhà lãnh đạo tối cao của Việt Nam như vậy là không thỏa đáng, nếu không nói là chưa phát huy hết lợi thế của Việt Nam. 
Một là không nên nói câu “….các đồng chí đang xóa Đài Loan rồi”. Câu này chỉ tổ gây mất lòng “bạn” mà cũng trái với lập trường trước nay của Việt Nam là ủng hộ một nước Trung Quốc. Hai là, không có gì đáng để phê phán về việc xóa 2 đoạn (thuộc Vịnh Bắc Bộ), họ phải tự xóa đi mình gợi lạ làm gì (?). Điều đáng nói thì lại không nói. Đó là phải chỉ ra sự vô lý của phía họ: Đường 11 đoạn chỉ là đường  phác họa ý tưởng nhất thời của một viên tướng từ thời Tưởng Giới Thạch đã bị lãng quên, cớ sao bây giờ  nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tự xưng là cách mạng lại kế thừa ? 
Chưa rõ sau câu đối đáp đó của bác Tổng Trọng nhà ta, phía chủ nhà đã phản ứng lại thế nào(?) Nhưng qua đó thấy thế hệ lãnh đạo Việt Nam ngày nay kém xa thế hệ cụ Hồ. Âu đó cũng là do cái tâm và cái tầm mà ra. Giới lãnh đạo Bắc kinh lúc nào cũng đau đáu với tham vọng đọc chiếm Biển Đông trong khi lãnh đạo ta dường như luôn bị động, tình hình đến đâu đối phó đến đó; có người còn nhầm lẫn không biết cái nào là Hoàng Sa, Trường Sa … Trong khi Bắc Kinh khuyến khích dân họ tuyên truyền, khích lệ ý chí “thu phục Nam Hải” thì Hà Nội chủ trương ngăn chặn  phong trào tự nguyện, tự phát của nhân dân phản đối hành động xâm lấn của Trung Quốc. Thử hỏi, nếu không có phong trào quần chúng thì thời gian qua vấn đề Biển Đông đã chìm đến mức nào? Nghĩ mà buồn cho đất nước ta quá!





Ông Nguyễn Chí Vịnh có muốn đòi lại Hoàng Sa, một phần Trường Sa cho Việt Nam không?


Tâm Sự Y Giáo
10-cau-hoi12Đọc xong bài “Củng cố hòa bình để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ và xây dựng Tổ Quốc” của ông Nguyễn Chí Vịnh, mình cảm thấy hoa mắt nhức đầu bởi quá nhiều câu từ lòng vòng, rông dài lê thê. Một cảm giác mệt mỏi, bức bối rất khó tả. Thực sự, ông Vịnh muốn nói điều gì đây khi tung ra một bài báo với những lập luận lan man, vòng vo, mịt mù, được cài cắm đan xen với những câu, những mệnh đề mà Bắc Kinh thường hay tuyên truyền?
Những lập luận mù mịt, phi logic
-         Đáng lẽ: “Dù biển không phải của riêng ai, nhưng mỗi nước đều có chủ quyền thiêng liêng bất khả xâm phạm” thì ông Vịnh lại cố tình viết ngược nhằm làm giảm nhẹ yếu tố chủ quyền thiêng liêng: “ Dù mỗi nước đều có chủ quyền thiêng liêng bất khả xâm phạm song biển không phải của riêng ai”.
-         Đáng lẽ: “Nhân dân ta rất yêu chuộng hòa bình, nhưng cũng rất yêu nước, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ Tổ Quốc” thì ông Vịnh lại nói ngược cốt làm nhẹ tinh thần hy sinh để bảo vệ Tổ Quốc: “Nhân dân ta rất yêu nước, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ Tổ Quốc nhưng cũng rất yêu chuộng hòa bình”.
-         Ông Vịnh viết: “Mục tiêu của mọi cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ Quốc là kiến tạo hòa bình để xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp”. Cần phải nói rõ rằng mục tiêu của mọi cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ Quốc là : Bảo vệ lãnh thổ, bảo toàn độc lập cho đất nước và tự do cho nhân dân. Vì sao ông Vịnh lại tung hỏa mù “kiến tạo hòa bình” vào đây?
-         Theo ông Vịnh: “Nếu không hiểu hoặc cố tình hiểu không đúng quyền và lợi ích của mõi quốc gia trên biển thì xu thế cạnh tranh sẽ nổi trội, kéo theo những cọ xát với hệ lụy khôn lường”. Ông sợ ai, né ai mà nói nước đôi như vậy, lại còn “cọ xát”, coi chừng như cặp tình nhân “cọ xát” vào nhau sẽ dẫn đến đến “cực khoái” !
-         Ông Vịnh khẳng định: “Thời đại hôm nay không còn là thời mà quốc gia này có thể ỷ trên sức mạnh áp đặt ý chí lên một quốc gia khác”, cứ như là hiện nay không có Trung Quốc với bản chất bành trướng nham hiểm, hung bạo, đang thực thi chủ nghĩa thực dân mới trên toàn cầu?
Đặt câu hỏi dài dòng, và tự trả lời vô duyên
Ông Vịnh tự đặt câu hỏi: “Liệu Việt Nam có thể bảo vệ vững chắc chủ quyền lãnh thổ, vừa giữ được độc lập tự chủ, không bị cuốn vào cuộc cạnh tranh quyền lực của các nước lớn, đồng thời giữ được quan hệ hòa bình, hữu nghị với các nước trong khu vực hay không”, và tự trả lời: “Hoàn toàn có thể được!… Vì chủ trương của Đảng và Nhà nước ta hoàn toàn đúng đắn, phù hợp với xu thế chung của thời đại, đó là xu thế hòa bình, hợp tác và phát triển của tất cả các nước trên thế giới”.
Câu hỏi trên dài dòng, luộm thuộm và rắc rối, làm mờ đi nội dung cốt yếu: Việt Nam có bảo vệ được chủ quyền lãnh thổ hay không? Còn câu trả lời thì nhẹ bâng, chẳng ăn nhập gì với câu hỏi. Cái xu thế thời đại, xu thế hòa bình, hợp tác và phát triển của tất cả các nước chắc là đã được ông Vịnh trừ ra con ngoái ộp Trung Quốc, đang từng ngày từng giờ toan tính bằng mọi giá chiếm trọn Biển Đông ?
Bắc Kinh hài lòng
Những câu sau đây của ông Vịnh chắc chắn sẽ làm cho Bắc Kinh vô cùng hài lòng, bởi đây là những điều Bắc Kinh mong muốn hoặc là những luận điệu của bọn bành trướng thường hay tuyên truyền đối với Việt Nam:
-         Việt Nam khẳng định không tham gia các can dự có tính chất quân sự, không tham gia các liên minh quân sự, không theo nước này để chống nước khác.
-         Chúng ta cần trực tiếp giải quyết với Trung Quốc những tồn tại giữa hai nước trên Biển Đông, không để ai can thiệp vào vấn đề giữa Việt Nam và Trung Quốc, tuân thủ luật pháp quốc tế và những điều ước khu vực, theo tinh thần thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển mà Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã ký với lãnh đạo Trung Quốc cuối năm 2011.
-         Với tư cách láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt và đối tác tốt, chúng ta tích cực đẩy mạnh quan hệ hợp tác, hữu nghị đối với Trung Quốc.
-         Chúng ta đã chủ động xử lý các vấn đề trong quan hệ với Trung Quốc nhằm phục vụ mối quan hệ chiến lược toàn diện giữa hai Đảng, hai nước theo phương châm “16 chữ và tinh thần 4 tốt”, tăng cường mối quan hệ tin cậy giữa hai quân đội, làm sâu sắc thêm mối quan hệ giữa hai Đảng, hai nước, từ đó tạo điều kiện thuận lợi cho các cấp, các ngành giải quyết các vấn đề trong quan hệ song phương, trong đó có vấn đề Biển Đông.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày 1-1-2013, thời điểm Trung Quốc bắt đầu khám xét mọi tàu thuyền trên Biển Đông. Trung Quốc cũng đã tuyên bố chi một khoản tiền lớn 1,6 tỉ USD để xây dựng “thành phố Tam Sa”, trong đó có quần đảo Hoàng Sa, một phần quần đảo Trường Sa mà bọn chúng đã xâm chiếm của Việt Nam.
Điều kỳ quặc là bài viết của ông Vịnh không có lấy một câu một từ nói về việc bọn bành trướng Trung Quốc ngang nhiên chiếm đoạt những phần lãnh thổ nói trên, trắng trợn xâm phạm chủ quyền của Việt Nam, mà tiêu đề bài viết đã nhấn mạnh tới “Bảo vệ chủ quyền lãnh thổ“. Trong khi đó, ông Vịnh lại đề xuất phương pháp bảo vệ chủ quyền là “khẳng định bảo vệ chủ quyền” và “bằng biện pháp hòa bình”, một cách nói rất yếu ớt và yếm thế trước sự ngông cuồng và tham tàn của bọn bành trướng Bắc Kinh đối với Biển Đông.
Vậy thì cần phải đặt câu hỏi: ông Nguyễn Chí Vịnh có muốn đòi lại Hoàng Sa, một phần Trường Sa cho Việt Nam không?
Ít nhất, cứ theo những gì trong bài viết của ông Vịnh thì câu trả lời là: Không !






MỘT NGÀY SÀI GÒN


Võ Trung Hiếu
questionLại một ngày hỗn mang và còm cõi
Bọn trí thức trí ngủ cứ thừa cơ là giảng đạo
Lũ nhà thơ thì gieo rắc nỗi buồn và sự hoài nghi
Bọn chính trị gia thủ đoạn, ranh ma thì lẳng lặng lobby, chẳng nói năng gì
Sài Gòn vẫn nắng chói chang – chả còn thấy đâu áo lụa Hà Đông, và đường cứ kẹt
Radio và TV lại tha hồ bốc phét
Nói chuyện những ngày này bằng giọng điệu cách đây hàng chục năm
Mặc kệ những đám đông giả cừu, giả mù, giả điếc, giả câm
Mặc kệ những cơn sóng ngầm trong lòng người rất có thể sẽ trở thành hung dữ
Những đứa trẻ tóc vàng tóc nâu vô tư lự
Chả cần biết chuyện Tiên Lãng, đếch cần nghe chuyện biển Đông
Đã có người lớn và quan lớn lo rồi – Sao lại phải quan tâm ?
Hiện tại chính là tương lai – cứ chat chit, hẹn hò, chụp hình nude rồi lên FB khoe hàng cho nó sướng
Lại một ngày sống sượng…
Thật thà – minh bạch – ngay thẳng chết đứ đừ, giả dối chít khăn tang
Cơ hội lên ngôi, sự thật đầu hàng
Lời nói dối, cứ lặp lại nghìn lần, cứ qua tai nghìn người, sẽ vô cùng dễ chịu
Lại một ngày khó hiểu …
Lương dậm chân ì ạch, sức chịu đựng và lòng tin giảm dần, lạm phát cùng gas-xăng-điện-nước cứ tăng
Chứng khoán rẻ hơn mớ hành, bất động sản thành xác ướp đóng băng
Chỉ nhộn nhịp những phiên chợ mua chức bán quan, mua thần bán thánh
Một ngày nghe ráo hoảnh
Những con tốt lại phải buồn bã rời bàn cờ để cứu những con xe
Những con tướng hốt hoảng đi lùng, hăm doạ, dạy đời, mua rượu Ballantines chuốc say những con trống mái cùng phe
Để quyền lực và ngai vàng là mãi mãi …
Một ngày qua rất vội
Có hàng triệu GB những cảm xúc negative cứ nặng trĩu trong tim không thể nói thành lời
Tôi và hàng chục triệu người
Lại thấp thỏm đón một ngày tưởng chừng sẽ khác hơn và có chút gì lạ lẫm
Hình như chỉ niềm vui thì luôn chậm
13.3.2012
Tác giả gửi Quê choa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét