Có Những Người Mẹ Vừa là Cha .
Tôi quen Nó lúc còn sinh hoạt chung ở Vỏ Đạo
Quán , sân vận động Hoa Lư qua những người bạn khác .Nó củng trạc
tuổi với chúng tôi , qua mấy buổi sinh hoạt của phân đoàn Lê Đại Hành
chúng tôi có vẻ thân nhau hơn , nó bắt đầu cởi mở , khi tôi hỏi về
gia đình Nó ...
Ngồi bên bậc
thềm khán đài sân vận động mắt Nó nhìn xa xăm lắm , ...nhà nó ở
ngoài Bình Trị Thiên , nó là anh trong một gia đình đông con , nó còn
có một người chị gái ...
Cha mất nên
gánh nặng gia đình đều trút hết lên vai Mẹ và Chị nó , nó bỏ học
nửa chừng năm lớp nhất tìm việc làm để có tiền phụ má và chị ,
nhưng sức của thằng học trò chưa hết tiểu học như nó có làm được
gì ? bốc vác không xong bán báo bị đám ma củ ăn hiếp dành khách
...có bửa bị đánh bầm cả mặt mày còn mất báo , khi trả người ta
còn trừ những tờ bị dơ ,rách vì đánh lộn ...vậy là nợ , cái nợ
khó trả dai dẳng dẩn đến mất việc dù là bán báo dạo...Nó lang
thang theo nhóm trẻ bụi đời , vì không thể về nhà mà không có tiền
...
Mắt Nó ướt
nước khi kể cho tôi , đến ngày giổ Cha nó lang thang tìm bất cứ việc
gì có thể làm để kiếm tiền vậy mà chẳng ai thèm thuê mướn vì nó
nhỏ con nay bị cái đói cái thiếu thốn hằng ngày cái vật vả vì ngủ
bờ ngủ bụi làm nó ốm yếu thêm và có lẻ củng vì người ta sợ thuê
nó sẻ bị mất trộm đồ ...Đến chiều nó mon mem về nhà , nhìn trước
nhìn sau không thấy ai nó vào nhà thắp cho cha nén nhang xong len lén
xuống bếp lục cơm nguội mà ăn , mới và vài đủa , cơm chưa trôi mẹ nó
về , nhìn thấy nó bà chẳng nói lại hất chén cơm trên tay nó xuống
đất và đuổi ra khỏi nhà . Trời ạ , bị đuổi cổ ra khỏi nhà ngay
ngày đám giổ cha vì không có tiền , vì gây ra nợ , vì....
Nó bỏ xứ đi
vào Sài gòn trong đêm đó , lang thang cho đến khi vào đến khu nhà chung
cư Khánh Hội gặp gia đình của Liên , Hằng cưu mang nhận vào làm lò bánh ...nó nợ ân tình
này và cố làm người cho tốt . Vậy đó , khi giải phóng tới , tôi bặt
tin Nó thời gian dài ....
Đến 2010 tôi
tình cờ gặp lại , Nó có vẻ chửng chạc lắm , sang trọng lắm nên
không dám nhìn nó trước , vậy mà Nó lại nhìn ra tôi , nó mừng rở
rối rít kéo tôi vào quán nhậu khề khà , tôi hỏi nó giờ làm gì ?
Nó bảo gì củng làm , cái gì ra tiền là làm hết ... mua bán lạc
soon , cò xe , cò đất . Bất ngờ , Nó mời tôi đến nhà chơi , cố chèo
kéo cho bằng được . Ngôi nhà nhỏ trên miếng đất rộng , Nó bảo dự
định mở gara xe , nên không cất nhà lớn vì để dành tiền làm ăn .
Vào nhà ,
ngoài bộ salong nhỏ tiếp khách còn có bộ ván gỏ , tôi ngạc nhiên khi
nó giới thiệu bà cụ đang ngồi - đây là má tôi , sau 1975 làm ăn có
tiền cất được nhà , tôi về lại quê rước má vào ở chung .
Lại bày bàn
rượu , hai thằng bù khú với nhau Nó nói củng nhờ Má nó cứng rắn
vậy nên nó cố sức làm , Nó nhớ hoài cái ngày giổ đó . Nó vừa nói
vừa khóc , tôi nhìn lại Má nó củng đang khóc .
Phù Viên .
.................................................
Chúng con kính viếng Thầy
THÍCH MINH CHÂU
nguyên Viện Trưởng Đại Học Vạn Hạnh
với tất cả lòng tri ân.
Chúng con kính viếng thầy Thích Minh Châu
với tất cả lòng tri ân .
HM
Tản mạn: MÙA VU LAN
02THÁNG 9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét