Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Thơ :Nguyễn Đắc Kiên




NGÔ KHẮC TÀI thư gửi một nhà báo bị sa thải


niềm vui bạn ơi
như ánh sáng
như túi rủng rỉnh tiền
còn đem chia sẻ được
bỗng dưng thành đứa thất nghiệp
túi rỗng không
            nỗi buồn kia
một mình đành phải chịu





Thư gửi một ký giả bị sa thải

NGÔ KHẮC TÀI

Chưa gặp bao giờ
nên tôi bất ngờ
nhìn mãi chân dung trên mạng
chợt cảm nhận
một người thật trẻ
            bạn hiền như hòn đất
hòn đất biết nói
            địa chấn sắp đến chăng
chớ quá khích phát biểu
thôi thì nói cho đúng đắn
            một khi trái chín
                        nó làm chín theo lòng người
niềm vui bạn ơi
như ánh sáng
như túi rủng rỉnh tiền
còn đem chia sẻ được
bỗng dưng thành đứa thất nghiệp
túi rỗng không
            nỗi buồn kia
một mình đành phải chịu
nhưng chúng ta vẫn còn niềm tin, giống như các anh hùng liệt sĩ năm xưa bước ra pháp trương kêu lên ba tiếng – Hồ Chí Minh – Không biết đám thực dân có để ý đến tiếng kêu ấy. Nhưng chúng giật mình đâm ra rụt rè khi tử tử không hề tỏ ra hoảng sợ bình tĩnh tiếp tục lời nói sau cùng.
Vẫn chưa hết người…
Đừng vội vàng phong thánh cho ta…



vì người ta cần ánh mặt trời


 Thơ của Nguyễn Đắc Kiên
147Đây là một bài thơ của ông Nguyễn Đắc Kiên, trong tập thơ Những số không vòng trắng được đăng trên blog Thích học toáncủa Ngô Bảo Châu, tại blog này đã đăng lời chia sẻ của Nguyễn Đắc Kiên trên facebook do bác NQH sưu tầm được:” Gửi tất cả các bạn. Đầu tiên cho tôi xin lỗi vì đã không thể trả lời mọi comment và tin nhắn của các bạn. Tôi cố gắng để add tất cả mọi người, hy vọng là có đủ thời gian. Dù có chuyện gì xảy ra, tôi chỉ mong các bạn hiểu cho một điều, tôi không muốn là anh hùng, không muốn là thần tượng. Nước ta đã có nhiều anh hùng, nhiều thánh thần quá rồi. Tôi sợ. Tôi chỉ nghĩ rằng, khi đất nước ta có tự do, dân chủ, các bạn sẽ thấy rằng, các bài viết của tôi là rất bình thường, nó thật sự bình thường, không có gì to tát cả. Tôi cũng xin các bạn đừng nặng lời phê phán Báo Gia đình & Xã hội nơi tôi đã làm việc, tôi hiểu và tôn trọng quyết định của lãnh đạo báo. Nếu ở cương vị của họ, có thể tôi cũng phải làm thế. Tôi hiểu là mọi thứ còn chưa bắt đầu. Cầu chúc an lành cho tất cả chúng ta.
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
bốn ngàn năm, giờ lại ngót trăm năm.
hết phong kiến độc tài, đến lũ bạch tuộc thực dân,
hết quân, hết vương, đến lũ tượng thần chủ nghĩa.
bao thế hệ siết rên trong gọng kềm nô lệ.
chuyên chế dã man đục rỗng chí con người.
cha tôi, ông tôi, bao thế hệ ngủ vùi.
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế.
không ánh mặt trời, bóng tối chí tôn,
lũ quỷ ám thừa cơ toàn trị,
khủng bố dã man, reo rắc những kinh hoàng,
biến lẽ sống thành châm ngôn “mày phải sợ”.
mày phải sợ mày ơi mày phải sợ,
sợ nữa đi có sợ mãi được không,
cốt tủy mục rỗng rồi trí óc cũng tối đen,
mày lại đẻ ra lũ cháu con “biết sợ”.
bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ,
lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau,
còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau,
sống cho xứng danh xưng con người trên mặt đất.
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
cũng chưa thấy có ngày mai nào không thể.
vì người ta cần ánh mặt trời,
tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi!
hà nội, 25.2.2012



“Đảng đã cho ta sáng mắt sáng lòng” (*)


questionNgay sau khi VTV1 (lúc 19 giờ, ngày 25/2) đưa tin ông Nguyễn Phú Trọng phát biểu với đảng bộ tỉnh Vĩnh Phúc yêu cầu “xử lý” những ai có tư tưởng “… muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp…, phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng…. Muốn đa nguyên đa đảng…. Muốn ‘tam quyền phân lập’…. Muốn ‘phi chính trị hóa quân đội’…. Tham  gia đi khiếu kiện, biểu tình, ký đơn tập thể …” là các luồng ý kiến ”suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống” (Xem trích đoạn clíp)
Ngược với động thái trên, ý kiến của vị đảng trưởng, người cách đây chưa lâu đã từng nghẹn ngào trong cuộc ”tắm gội” mà chưa sạch được các vết nhơ do “một bộ phận không nhỏ” thoái hoá biến chất có nguy cơ làm tan rã đảng. Rồi lớn tiếng hô hào “nhóm lò” để cho tất cả củi khô củi ướt cùng cháy để hun đúc nên ngọn lửa nhiệt tình cách mạng…. Khiến biết bao người nhẹ dạ cả tin xúc động.
Việc ông Phan Trung Lý, cấp thừa hành của ông Tổng Trọng tuyên bố “không có vùng cấm trong góp ý sửa đổi Hiến pháp 1992… kể cả điều 4…” càng làm nhiều người hy vọng hơn.
Trớ trêu thay, khi về Vĩnh Phúc kinh lý, trong phần nói về góp ý sửa đổi Hiến pháp. Chỉ với 1 phút 8 giây nhẩn nha nhỏ nhẹ, có hơi chút đay nghiến thôi, cái roi “quan tâm xử lý” của ông Trọng đã được vung ra sắc lẻm.
Kết qủa chưa đầy 24 tiếng đồng hồ sau, nhà báo trẻ Nguyễn Đắc Kiên (đang có công ăn việc làm ổn định tại một tờ báo của nhà nước) đã bị sa thải vì can tội có ”Vài lời với TBT ĐCS VN Nguyễn Phú Trọng“. Khiến nhiều người từ ngạc nhiên đến thất vọng. Cho rằng ông TBT đã lú lẫn qúa mất rồi! Cả những người (có thể do còn chút kỳ vọng ở ĐCSVN) mà qui tội ông TBT là ”phản động”, là “suy thoái đạo đức”, là “đi ngược lại xu thế tiến bộ của nhân loại”… Nhưng suy cho cùng chúng ta phải cảm ơn cái “lú” có tính “biện chứng khách quan” của ông Tổng mới phải chứ? Bởi dù tiền hậu bất nhất, ông Trọng đã nói thật lòng mình, điều này giúp cho nhiều người còn mơ hồ thấy được chân tướng của kẻ mình luôn kỳ vọng và đặt niềm tin.
Hôm nay để chia lửa với ông Phú Trọng, ông Sinh Hùng đã không cần úp mở như mấy hôm kinh lý các tỉnh miền Trung nữa. Phát biểu với các lãnh đạo thành phố Hà Nội sáng 27/2, Chủ tịch Quốc hội nói “tuyên truyền vận động nhân dân chống lại Đảng, nhà nước, cái đó là ngược chiều, phải kiên quyết đấu tranh”.
Ông Hùng kêu gọi phải ngăn chặn “lợi dụng” để “phá hoại” trong vấn đề Hiến pháp. (Xem bản tin thời sự VTV1 ngày 27/02/2013)
Phụ hoạ thêm với 2 ông Trọng và Hùng, đã có thêm các “âm binh” mới xuất chiêu như: Trung tướng Phùng Khắc Đăng, Phó Chủ tịch Hội Cựu Chiến binh Việt Nam; Tiến sĩ Hồ Trọng Ngũ, phó chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng – an ninh của Quốc hội. Ngoài ra các biên tập viên của VTV1 còn giới thiệu 2 bài viết được đăng trên Báo Nhân Dân và QĐND của một bạn đọc được giới thiệu là Việt kiều trẻ sống ở Mỹ đã hơn 10 năm và của Thiếu tướng Lê Văn Cương (nguyên Việt trưởng viện Chiến lược-Bộ CA)… Tuy khác nhau về cương vị, tuổi tác, địạ lý, tất cả đều cho rằng, không thể bỏ điều 4 và không ai có thể phủ nhận vai trò của ĐCSVN… Các luận điệu tuyên truyền đa nguyên đa đảng ở Việt Nam thực chất chỉ nhằm thực hiện mục tiêu chính trị đen tối của các thế lực đi ngược lại xu thế phát triển tất yếu của đất nước. Không ai có thể phủ nhận vai trò lãnh đạo của ĐCSVN. Qúa khứ và hiện tại đều khẳng định chân lý đó.
Đặc biệt trong ý kiến của Phó GS-TS Lê Văn Cương trong bài “Đa đảng không hẳn là ưu việt” (QĐND) còn so sánh 2 thể chế đa nguyên đa đảng tam quyền phân lập và chế độ nhất nguyên một đảng ở 2 nước Ấn Độ và Trung Quốc. Trên các tiêu chí cơ bản, trình độ phát triển, vào năm 1960, 2 nước là ở cùng một cấp độ. Nhưng sau 50 năm Trung Quốc đã vượt xa Ấn Độ. Ở đây có nhiều nguyên nhân nhưng chắc chắn trong đó có nguyên nhân thuộc về thể chế chính trị…
Ông Phó GS-TS “còn đảng còn mình” đi đến kết luận: Một đảng lãnh đạo chưa phải là sai lầm và đa đảng không hẳn là ưu việt“!
…… ( bỏ một đoạn nói về ô nhiễm)
Như vậy, tín hiệu mà đảng (thông qua các ông Trọng và Hùng) vừa phun ra đã làm cho tất cả chúng ta sáng mắt sáng lòng. Chỉ có những ai còn nhẹ dạ cả tin, mới ngộ nhận mà khuyên và mong đảng nhân cơ hội sửa Hiến pháp kỳ này, vứt phăng cái vòng kim cô ý thức hệ mà trở về chung lưng đấu cật với nhân dân để đưa đát nước thoát khỏi suy thoái bế tắc để vươn lên.
Tất cả chúng ta hãy mở mắt, dỏng tai mà nghe cho rõ rằng cái “Bản lấy ý kiến là bản của ủy ban dự thảo Hiến pháp công bố… Đó là bản duy nhất. Còn anh tự tổ chức lấy ý kiến khác của anh, là không được… là không đúng qui định nếu chưa muốn nói là vi phạm pháp luật” (Lời Nguyễn Sinh Hùng)
Đó chính là minh chứng hùng hồn cho ý kiến tinh tường của nhà báo Huy Đức khi nhận định rằng, cái đảng mà ông Tổng Trọng cầm đầu “thay vì nắm bắt tư duy của thời đại và ý chí của nhân dân, chỉ có thể loay hoay trong một cái vòng tự vẽ. Hệ thống chính trị, trải qua nhiều thế hệ, càng về sau lại càng có ít khả năng khắc phục sai lầm”.
Cho nên thay vì nặng lời với ông Cả Trọng, ta cần cám ơn sự thật thà của ông ấy để từ nay về sau đừng bận tâm vào những giọt lệ nhạt hoét mà… có thể ổng lại sắp sửa nghẹn ngào…
………………………..
(*) Dựa theo tên một nhạc phẩm của nhạc sỹ Phạm Tuyên/con cụ Phạm Quỳnh: ĐẢNG ĐÃ CHO TÔI SÁNG MẮT SÁNG LÒNG 




Thưa Đảng quang Vinh!


Phương Hà
h319Hồi còn học phổ thông để chống phong kiến đồi trụy và lạc hậu thầy giáo dạy văn tôi thường sang sảng đọc “ Bộ binh, bộ hộ, bộ hình/ Ba bộ đồng tình bóp vú con tôi” rồi ông khẳng định đó là sự thông đồng áp bức bóp lột nhân dân. Phủ bênh phủ, huyện bênh huyện. Sự thối nát của chế độ phong kiến.
Đến thời nay khi được đảng ( Đảng của ông Trọng) ca dao mới cũng có nhưng không được đăng tải cho toàn dân đọc mà thuộc dòng văn học truyền khẩu bắt đầu lan truyền trong dân chúng. Họ kể chuyên về ông bố giảng dạy cho con cuả minh để phân biệt thé nào là Đảng và Nhà nước, Công đoàn.. Ông bố nói Nhà ta Ba là “Đảng” lãnh đạo đường lối chung chung, Mẹ con là “Nhà nước” nắm tay hòm chìa khóa, hoach định chính sách kinh tế, nuôi con gì, trồng cây gì. Bà ngoại con là “công đoàn” chăm lo đời sống cả nhà. Đến bữa thằng con đi học về nhìn vào nhà thấy Cha với Mẹ đang ôm nhau ngủ, nó lớn tiếng nói rằng:  Ơ hay Đảng và nhà nước ôm nhau ngủ, Công đoàn lo chay cám lợn, để cho quần chúng đói meo!
Đến thời ông Trọng làm chủ tịch Quộc hội dân lại có câu rằng:
Đảng chỉ tay/nhà nước ra tay/ quốc hội dơ tay/ Mặt trận vỗ tay/ công an còng tay/ Nhân dân trắng tay.
Không có tam quyền phân lập, không có nhà nước pháp quyền, chỉ có tam quyền phân công
Hèn chi chỉ một bài phát biểu của nhà báo Nguyên Đắc Kiên sau 24 tiếng đồng hồ đã bị báo Gia đình & xã hội cúp cắt hợp đồng cho thôi việc bất chấp luật lệ về lao động do chính nhà nước ban hành. Đề nghi Đảng nên thưởng cho ông TBT báo này huy chương vì sự nghiêp phạm pháp.
Nhân dân muốn có một hiến pháp dân chủ, nhân dân muốn có quyền làm chủ thật sự, muốn có một nhà nước của dân do dân vì dân, bảo vệ nhân dân bảo, vệ cương vực toàn vẹn lãnh thổ biên cương hải đảo của Tổ quốc, bao vệ sự tồn vong của Dân tộc
Ông Trọng muốn bảo về Đảng cầm quyền, các ông đã đánh đồng nhiều khái niệm  như Đảng với Mùa Xuân, Đảng với dân tôc , Đảng với nhân dân… vậy hà cớ gì các ông không nhân thấy những Vinasin, những vinaline, những PU này nọ, những Bauxite, những Tiên Lãng, những Văn Giang,…Và những con số thất thoát tài sản của dân của nước hàng trăm ngàn tỷ VND, những khoản nợ mà gần 90 triệu người dân đang phải gánh trên đôi vài còm cõi.
Sao Đảng không thấy những trí thức phản biện dự án Bauxit với trên 2 ngàn chữ kí kiến nghị là đúng? Sao Đảng không thấy trí thức đang kiến nghị sửa đổi hiến pháp với hơn 5 ngàn chữ kí  là đúng? Sao Đảng không cùng đồng hành cùng họ, bởi đồng hành với trí thức là đồng hành với nhân dân và dân tộc?
 Chúng ta cần một Đảng quang minh lỗi lạc chứ không mong vào môt Đảng vô minh, bao hiểm họa đang chờ chực đối với bất kỳ ai dám cất cao  tiếng nói trung thực .
“Lật thuyền mới biết dân là nước”- Nguyễn Trãi đã từng nói vậy đó, thưa Đảng quang vinh!
Tác giả gửi QC
( Bài thể hiện quan điểm của tác giả)





Muốn bảo vệ đảng thì nên rút lại quyết định sa thải 

Nguyễn Đắc Kiên




h319Việc sa thải Nhà báo Nguyễn Đắc Kiên có đúng pháp luật?
Việc nhà báo Nguyễn Đắc Kiên của báo Gia đình & Xã hội (GĐ & XH) bị đuổi việc đang gây xôn dư luận cả trong và ngoài nước
Dư luận xôn xao vì việc kỷ luật này diễn ra ngay sau khi Nguyễn Đắc Kiên có bài viết phản biện lại một bài nói chuyện của TBT Nguyễn Phú Trọng tại Phú Thọ được Đài Truyền hình Việt Nam phát lại trong Chương trình Thời sự buổi tối ngày 25/2/2/2013 (*) khiến nhiều người liên hệ việc kỷ luật này với bài viết ấy của anh mặc dù lý do mà Báo GĐ & XH đưa ra cho việc kỷ luật này chỉ được nêu rất chung chung là Nguyễn Đắc Kiên đã “vi phạm Quy chế hoạt động của Báo và Hợp đồng lao động.”
Không rõ anh Kiên đã vi phạm gì nhưng nếu việc đuổi việc anh Kiên chỉ xuất phát từ lý do anh đã viết bài phản biện TBT thì quyết định này của Báo GĐ- XH là rất không thuyết phục. Cho dù “Quy chế của Báo và Hợp đồng lao động” của Báo với anh Kiên được quy định thế nào thì chúng cũng không được trái với các quy định của pháp luật. (*)
Trong một bài viết trên trang Ba Sàm (***), tác giả Quách Hoàng Lân đoán rằng có thể người ta đã cáo buộc anh Kiên vi phạm vào khoản “gây thiệt hại nghiêm trọng về tài sản, lợi ích của doanh nghiệp”  (khoản 1a, điều 85) để đuổi việc anh vì anh “đã bị cho là nói trái với chủ trương của Đảng, và vì thế, lợi ích của doanh nghiệp (cụ thể  là tòa báo GĐ&XH) sẽ bị ảnh hưởng (bị Đảng rút giấy phép chẳng hạn)…”. Nhưng tác giả này cũng phân tích thêm một cách rất xác đáng rằng “ lý do này chưa thỏa đáng vì chính ông Phan Trung Lý đã thông báo với nhân dân là không có cấm kỵ nào trong việc góp ý sửa đổi hiến pháp cả… nên đó không thể là cái cớ hợp pháp để đuổi việc Nguyễn Đắc Kiên.
Nên rút lại một quyết định sai lầm.
Nếu việc kỷ luật này là có sự chỉ đạo từ “trên” nữa chứ không phải chỉ là ý chí của lãnh đạo Báo GĐ & XH thì sự chỉ đạo ấy là một sai lầm về chính trị vì nó không phục vụ cho việc bảo vệ đảng mà còn gây hiệu ứng ở chiều ngược lại.
Nếu đây chỉ là quyết định của những người lãnh đạo Báo GĐ&XH để bảo vệ (doanh nghiệp) mình như phân tích của tác giả Quách Hoàng Lân mà không phải do lãnh đạo ở cấp cao hơn sai khiến thì lãnh đạo của Báo đã chỉ vì quan tâm bảo vệ lợi ích của mình mà làm tổn hại đến thanh danh của đảng, làm cá nhân  TBT Nguyễn Phú Trọng bị mang tiếng,  “các thế lực thù địch” nhân việc này lại công kích vào đảng.
Nếu đúng như vậy thì hành động này của báo GĐ & XH, dù cố ý hay vô tình, đã làm tổn hại đến đảng.
Vì thế, nếu muốn thực sự bảo vệ đảng thì lãnh đạo Báo GĐ & XH nên rút lại quyết định đuổi việc nhà báo Nguyễn Đắc Kiên.
Còn nếu lãnh đạo của Báo không muốn thế thì thôi.
______________________________________________________
Ghi chú:
(*) Điều 85 của Luật Lao động quy định việc kỷ luật sa thải chỉ được áp dụng trong những trường hợp sau:
a) Người lao động có hành vi trộm cắp, tham ô, tiết lộ bí mật công nghệ, kinh doanh hoặc có hành vi khác gây thiệt hại nghiêm trọng về tài sản, lợi ích của doanh nghiệp;
b) Người lao động bị xử lý kỷ luật chuyển làm công việc khác mà tái phạm trong thời gian chưa xoá kỷ luật;
c) Người lao động tự ý bỏ việc bảy ngày trong một tháng hoặc 20 ngày trong một năm mà không có lý do chính đáng
(Theo Quách Hoàng Lân)







Về chuyện anh Nguyễn Đắc Kiên bị đuổi việc


Quách Hoàng Lân
nguyendackien-danlambao-3Sau khi cất tiếng nói phản biện lại bài nói chuyện của TBT Nguyễn Phú Trọng,  nhà báo Nguyễn Đắc Kiên đã bị cho thôi việc với lý do mà tòa soạn Báo Gia đình & Xã hội đưa ra như sau: Vi phạm Quy chế hoạt động của Báo và Hợp đồng lao động.
Tôi không có trong tay bản quy chế hoạt động của báo, cũng như hợp đồng lao động của báo với anh Kiên. Chỉ có một thông tin chính do chính anh Kiên nói với BBC là anh bị thôi việc vì những phản biện của anh đối với những phát biểu của ông Trọng.
Dù tôi không có những văn bản quy chế và hợp đồng kể trên, nhưng nếu đối chiếu với Luật lao động:
Chương VIII – Kỷ luật lao động, trách nhiệm vật chất
Điều 85
1- Hình thức xử lý kỷ luật sa thải chỉ được áp dụng trong những trường hợp sau đây:
a) Người lao động có hành vi trộm cắp, tham ô, tiết lộ bí mật công nghệ, kinh doanh hoặc có hành vi khác gây thiệt hại nghiêm trọng về tài sản, lợi ích của doanh nghiệp;
b) Người lao động bị xử lý kỷ luật chuyển làm công việc khác mà tái phạm trong thời gian chưa xoá kỷ luật;
c) Người lao động tự ý bỏ việc bảy ngày trong một tháng hoặc 20 ngày trong một năm mà không có lý do chính đáng
thì có thể thấy rằng anh Kiên chỉ có thể đã bị cáo buộc vi phạm vào khoản “gây thiệt hại nghiêm trọng về tài sản, lợi ích của doanh nghiệp”  (khoản 1a, điều 85). Người ta có thể lấy lý do là: khi anh Kiên phản biện lại ông TBT Trọng (người đại diện cho Đảng CS – nói về các chủ trương của Đảng) thì anh đã bị cho là nói trái với chủ trương của Đảng, và vì thế, lợi ích của doanh nghiệp (cụ thể  là tòa báo GĐ&XH) sẽ bị ảnh hưởng (bị Đảng rút giấy phép chẳng hạn) bởi những lời nói của anh Kiên. Tuy nhiên, lý do này chưa thỏa đáng vì chính ông Phan Trung Lý đã thông báo với nhân dân là không có cấm kỵ nào trong việc góp ý sửa đổi hiến pháp cả. Như vậy, lý do/động cơ/mục đích nào để người ta đột ngột cho anh thôi việc như vậy. Ở đây, nghĩ mãi (từ dùng của GS Ngô Bảo Châu) tôi mới tìm ra hai cách lý giải như sau:
Thứ nhất: Người ta muốn cho anh thôi việc để không những trừng phạt anh mà còn cảnh báo cả đối với những người khác muốn nói trái với chủ trương của Đảng (đây gọi là dập ngay từ trong trứng nước).
Thứ hai: Người ta muốn nhắn nhủ với nhân dân rằng “Đảng nói vậy nhưng không phải vậy“. Vô hình chung, điều này đã làm lố bịch hóa những phát biểu ở trên của ông Phan Trung Lý.
Theo tôi, đây là các bước đi rất sai lầm của những người lãnh đạo tòa báo GĐ&XH (ở đây tôi chưa nói đến trường hợp có thể lãnh đạo tòa báo đã bị lãnh đạo ở cấp cao hơn sai khiến, vì tôi không có chứng cớ cho điều đó). Họ (các vị lãnh đạo đó) tưởng là dập tắt được tinh thần phản biện của giới trí thức, nhưng họ đã lầm. Sự ủng hộ đối với anh Kiên càng ngày càng lên cao, rất nhiều blogger đã phê phán cách hành xử thiếu tư cách đó của họ. Ngay cả GS Ngô Bảo Châu cũng đã đăng những bài thơ đầy tính chiến đấu của anh Kiên lên Blog thichoctoan của mình. Bài phản biện của anh Kiên đã lan truyền nhanh chóng. Thậm chí wikipedia tiếng việt đã có một trang về anh Kiên.Người ta càng ngày càng nhận ra bản chất của một Đảng độc tài đã đến đoạn cuối của sự suy thoái với nhiều dối trá, lừa lọc và bịp bợm.
Cá nhân tôi rất cảm phục anh Nguyễn Đắc Kiên, vì mặc dầu anh biết là mình sẽ bị Đảng xử, nhưng anh vẫn cất lên tiếng nói của lương tri. Hành động của anh làm cho tôi nhìn thấy ánh sáng phía cuối đường hầm cho đất nước và dân tộc. Càng có nhiều người như anh xuất hiện thì tôi càng tin tưởng tương lai tươi sáng của dân tộc sẽ không còn xa. Chân thành chúc anh mọi điều tốt đẹp nhất.
Tác giả gửi QC
…..
Chữ trong tấm bảng đen ảnh trên:Hãy nhớ: Bí mật của tự do là lòng can đảm.



Thơ :Nguyễn Đắc Kiên

28THÁNG 2
MH6Với tiêu chí không bàn chuyện chính trị phù phiếm, thế nhưng trong thế gian này đôi lúc không thể ngoảnh mặt làm ngơ mọi điều, để “không biết gì” trước cuộc sống hôm nay.BTX xin chia sẻ một số bài thơ của bạn Nguyễn Đắc Kiên, một người quen cũ, như một lời cầu chúc cho gia đình bạn luôn luôn an lành.Mời bạn theo dõi và chỉ cảm nhận thôi…
imagesCAUNUVV6
quê hương
mùa thu cội vàng -  hoa mướp – đắng.
đất nước mình  -  vẫn chẳng được – Tự do.imagesCAPKB1W2
sớm thu lạnh -  gió cúi đầu – đưa đám,
một thế hệ – một thế hệ – một…
…. thôi xin đừng lần hồi – thêm một.
ai đem bán – tự do?
cho anh hỏi:
“em ơi – còn không vườn vương hương -  hoa khế,
mà tím -  mà thương -  mà nhớ quá – quê mình?”.
em cười lúng liếng -  hoa xoan:
“con cò bay lả bay la.
bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng.
đồng quê chúng chiếm hết rồi.
thân em cũng bán chợ giời – tiếc không anh…”
bắc ninh, 6.10.2012
Hẹn em về mi ướt nắng long lanh
Tặng vợ
Hai hàng lá xếp hàng run rẩyimagesCASP7HO8
Chiều cuối thu rét mướt mồ côi
Hàng mi em theo nắng trốn nơi nao
Để hoa cỏ cũng nghẹn ngào nuối tiếc.

Hẹn với nắng chờ đông về hãy tỏ
Chiều tắt nắng hôm nay là cho nắng sớm mai
Đừng buồn nhé em, anh vẫn nơi đây
Trái tim nóng chưa bao giờ thôi háo hức.

Hẹn em về mi ướt nắng long lanh.
N.Đ.K, 23/11/2012
vì người ta cần ánh mặt trời

tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
bốn ngàn năm, giờ lại ngót trăm năm.
hết phong kiến độc tài, đến lũ bạch tuộc thực dân,commssion_Leah_by_moonywolf
hết quân, hết vương, đến lũ tượng thần chủ nghĩa.

bao thế hệ siết rên trong gọng kềm nô lệ.
chuyên chế dã man đục rỗng chí con người.
cha tôi, ông tôi, bao thế hệ ngủ vùi.
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế.

không ánh mặt trời, bóng tối chí tôn,
lũ quỷ ám thừa cơ toàn trị,
khủng bố dã man, reo rắc những kinh hoàng,
biến lẽ sống thành châm ngôn “mày phải sợ”.

mày phải sợ mày ơi mày phải sợ,
sợ nữa đi có sợ mãi được không,
cốt tủy mục rỗng rồi trí óc cũng tối đen,
mày lại đẻ ra lũ cháu con “biết sợ”.

bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ,
lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau,
còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau,
sống cho xứng danh xưng con người trên mặt đất.

tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
cũng chưa thấy có ngày mai nào không thể.
vì người ta cần ánh mặt trời,
tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi!

NGUYỄN ĐẮC KIÊN
hà nội, 25.2.2012
chiếc lá cuối cùng của mùa Xuân đã rụngimagesCA37WZGU
Chiếc lá cuối cùng,
nó rụng rồi em ạ.
Buổi sáng nay,
khi nắng mới thật lên.

đi trọn lời thề,
nó đã giữ vẹn nguyên.
cái khát khao,
không bao giờ thỏa hiệp.

của chúng sinh,
nhân loại ngàn đời.
tỉnh dậy đi hỡi những em tôi ơi.
chiếc lá cuối cùng của mùa Xuân đã rụng.

N.Đ.K, 19/03/2012








Vài lời với Nguyễn Đắc Kiên


questionThôi thì về, rau cháo nuôi nhau
Sống thanh thản dẫu thêm phần cơ cực 
Từ nay khỏi loay hoay ngòi bút
Giả thờ ơ trước số phận con người.
Tôi hiểu Kiên, sống không thể buông xuôi
Vẫn biết trước tai ương rồi sẽ tới
Vẫn biết trước sẽ gặp nhiều rắc rối
Sẽ còn nhiều gian khó lẫn nguy nan.
Kiên sẵn sàng đối mặt, hiên ngang
Không chịu cúi, sống cuộc đời an phận
Trước cái xấu không cam lòng chấp nhận
Có hạnh phúc nào không trả giá đâu Kiên.
Có điều gì từ Tổ quốc rất thiêng liêng
Nghe như thể đất trời rung chuyển
Tôi đã thấy tương lai đang gần đến
Dân tộc này phải được sống, Kiên ơi.
27/2/2013






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét