Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

SUY GẨM . .. .




Một người Việt biểu tình tại Thiên An Môn

Tho
Đây là tấm ảnh chụp một người Việt Nam sang Trung Quốc, chụp hình trước Thiên An môn với dòng chữ:Hoàng Sa Trường Sa belong to Việt Nam.



ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG: TÔI TỐ CÁO …


615Tôi là Lê Hiếu Đằng, trước1977 là Phó tổngthư ký Ủy ban trung ương Liên minh các lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình VN, sau 1975 là phó chủ tịch Ủy ban MTTQVNTPHCM, đại biểu HĐNPTPHCM khóa 4, khóa 5, hiện là Phó chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân chủ và pháp luật thuộc UBTU7 MTTQVN tố cáo trước công luận trong và ngoài nước hành động bắt bớ, trấn áp, bao vây các thành viên đứng tên trong thông báo tổ chức cuộc mitting vào sáng ngày Chủ nhật 9 -12 -2012 trước nhà hát lớn TPHCM.
Cụ thể là GS Tương Lai, một trí thức tên tuổi, mặc tuổi cao sức yếu, đang bị bạo bệnh, trên đường đi đã bị công an phường Tân Phong, Q7 dùng vũ lực cưỡng ép bắt về phường và sau đó truy đuổi đến tận nhà. Đây là một hành động trấn áp vô nhân đạo đối với một trí thức đã có nhiều cống hiến như GS Tương Lai, lại đang bị bạo bệnh.
 Riêng các anh Hồ ngọc Nhuận, Lê Công Giàu, Cao Lập và tôi đã bị lực lượng công an chìm nổi bao vây không cho ra khỏi nhà. Trường hợp tôi, công an vây nhà từ 4h sáng.
Các anh Huỳnh kiêm Báu, nguyên Tổng thư ký Hội trí thức yêu nước TPHCM, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh, nhà văn Nguyễn Viện và nhiều người nữa trên đường đi đều bị công an chặn lại, dùng vũ lực khống chế “áp tải” về đến tận nhà dù nhà ở mãi Thủ đức.
Bất chấp những hành động trấn áp, bắt bớ nói trên, cuộc mitting vẫn diễn ra với sự tham dự của đông đảo thanh niên, học sinh, sinh viên và nhiều nhân sĩ, trí thức, nhà báo, văn nghệ sĩ, kể cả đại biểu Quốc hội khóa này, như: GS Chu Hảo, các dịch giả Bùi Văn Nam Sơn, Nguyễn Đôn Phước, ĐBQH Trương Trọng Nghĩa, nhà thơ Lưu Trọng Văn (con nhà thơ Lưu Trọng Lư), nhà báo Thế Thanh, họa sĩ Trịnh Thanh Tùng, nhà nghiên cứu Biển Đông Đinh Kim Phúc, Hồ Hiếu, nguyên Chánh văn phòng Ban dân vận Thành ủy, nhà báo Minh Hiền, nguyên phó TBT báo Phụ nữ TPHCM, nhà báo Kha Lương Ngãi, nguyên phó TBT báo SGGP, các cán bộ đã từng công tác tại các ban của Trung ương Cục miền Nam, như Nguyễn Hữu Phước (con LS Nguyễn Hữu Thọ], Dương Hồng Lam,Trần Thị Tuyết Nga, Hồ Phương v.v…
Đặt biệt anh Huỳnh Tấn Mẫm, bằng kinh nghiệm của mình, đã thoát khỏi vòng vây của công an, chủ trì cuộc mitting và cùng các diễn giả khác lên tiếng tố cáo dã tâm xâm lược của nhà cầm quyền Trung Quốc và hát vang những bài ca đấu tranh trong phong trào SVHS trước đây, vô cùng lay động lòng người, như Dậy mà đi, Tự nguyện …
Tôi xin hỏi ông Lê Thanh Hải, Bí thư Thành ủy, ông Lê Hoàng Quân, Chủ tịch UBNDTP: những hành động trấn áp, bắt bớ nói trên là như thế nào, ai chủ trương và ai chịu trách nhiệm?
Chúng tôi những người đứng ra tổ chức và tham gia cuộc mitting sáng ngày 9 -12 – 2012 đang chờ câu trả lời của các ông.
TP Hồ Chí Minh, ngày 10-12-2012
Lê Hiếu Đằng



Ngày hôm qua


Người Buôn Gió
283683_10151043539413808_2098832430_nNQL: Những nhận xét lạnh lùng và sắc sảo của NBG đưa đến một nhận đình hãi hùng trước một thực tế phũ phàng, ghê rợn.
Ngày hôm qua là Chủ Nhật 9/12/2012. Ngày mà có dự định biểu tình, tuần hành phản đối bọn Trung Quốc xâm lược biển đảo của chúng ta. Nói thế cho nhanh khỏi vòng vo.
 Gần 9 giờ sáng lượn ra Nhà Hát Lớn, thấymột cái sân khấu ca nhạc nhếch nhác chưa từng có. Một nhà Hát Lớn của một Thành Phố Lớn của một đất nước Lớn về Văn Hoá lại trình diễn văn hoá tạm bợ còn hơn cả vỉa hè bên Âu Châu. Người ta thậm chí chả làm bục diễn mà trải cái thảm luôn ở bậc cầu thang làm chỗ diễn, còn đằng sau nền là tấm bạt in vội xanh loe loét không hề có tính thẩm mỹ, nghệ thuật nào. Trên cái thảm đó chơ lơ chả vật dụng gì, những ca sĩ trẻ thay nhau lên hát như kiểu hát karaoke ngoài trời.
 Xung quanh khán giả là những thanh niên trẻ khoẻ, nét mặt căng thẳng, nhiều người trong số họ cầm bộ đàm và mép túi quần thò ra cái băng đỏ. Công an, dân phòng đứng rải rác thành từng tốp quanh khu vực mà khán giả hay đứng. Buổi biểu diễn này khán giả đứng lại xem thì yêu cầu rời đi chỗ khác. Chắc nó chỉ dành cho lực lượng thanh niên và công an, dân phòng xem mà thôi. Cái sân khấu này khi đoàn biểu tình đi rồi cũng bị giải tán một cách thô thiển, khi mà ca sĩ định lên hát bị công an xua tay bắt chấm dứt. Ca sĩ ngượng ngùng lủi thủi rời bục sân khấu, không biết người ca sĩ xinh đẹp , trẻ trung ấy có thấy gì trong lòng về thân phận mình không.?
 Hơn 9 giờ thì những đốm lửa đầu tiên khởi sự bởi hơn hai chục người, căng băng rôn, khẩu hiệu đứng hơn chục phút thì công an áp sát dùng xe chắn tầm nhìn và loa công suất lớn chĩa vào quát nát đe doạ đòi giải tán. Đoàn người đi dọc phố Tràng Tiền lúc này có khoảng gần trăm người, thêm lực lượng hằm hè đi theo hai bên khiến đoàn người có vẻ đông đến mấy trăm.
 Có người nói rằng nhà cầm quyền để biểu tình ra ít phút rồi mới giải tán, vì cũng muốn có linh động chút. Nhưng tôi cho rằng ý kiến đó hoàn toàn là sai.
 Sở dĩ cuộc biểu tình không bị dập ngay lúc khởi sự, dù chỉ có vài chục người. Bởi lúc này lực lượng bắt người, xe cộ còn đang ém cách đó một đoạn. Việc khởi đầu quá bất ngờ và di chuyển nhanh của đoàn biểu tình khiến xe cộ, người bắt chưa điều động đến. Mà bắt người thì phải nhanh gọn, đưa lên xe ngay, không thể tóm giữ rồi nấn ná đợi xe đến. Như thế sẽ xảy ra giằng co ngay giữa trung tâm trống của khu vực quảng trường. Nơi chắc chắn sẽ có những tay máy ẩn nấp, phục sẵn từ trước ghi lại được hình ảnh thô bạo trấn áp người biểu tình. Và nơi đây tầm nhìn rất rộng bởi địa thế trống trải. Cho nên người ta xua đuổi ráo riết để đoàn biểu tình phải rời đi vào một cái bẫy đã tính trước.
 Nếu ai trong đoàn biểu tình để ý chút, thì tốc độ của đoàn biểu tình đi khá nhanh hơn mọi khi, bởi sự thúc hối đằng sau và hai bên của những thanh niên lạ mặt trà trộn lẫn trong đoàn.
 Đến đoạn qua ngã tư Quang Trung, Tràng Thi. Nơi hẹp nhất của con phố này và nơi vắng nhất vì là đường một chiều, hai bên đa số là nhà cơ quan vắng người. Tầm ống kính bị hạn hẹp. Cảnh sát căng dây chặn chiều đi vào, lực lượng hỗ trợ bắt người có sắc phục đổ xuống từ xe cam nhông, lực lượng thường phục chuyển động, xe buýt chờ sẵn. Cuộc bắt bớ diễn ra thô bạo và nhanh chóng.
 Hôm qua những lực lượng bắt người cũng khác những lần trước, từ người chỉ huy đến quân bắt người. Không thấy bóng dáng của những thanh niên đeo băng đỏ bắt người thuộc công an quận Hoàn Kiếm mọi lần. Thay vào đó là một lực lượng mới toanh và rất đông đảo không rõ được điều từ đâu đến. Điều đó nói lên cái gì, nó nói rằng từ nay việc trấn áp biêu tình là dứt khoát, không ề à giao cho từng công an địa bàn phụ trách nữa. Mà đã có hẳn một lực lượng chuyên môn đặc trách, như thế thái độ của Bộ công an với những cuộc biểu tình đã rõ ràng. Nếu quan sát kỹ thấy những khuôn mặt an ninh quận, thành phố có mặt hôm qua họ không căng thẳng như mọi khi, như ai đó đã lo bớt trách nhiệm cho họ, thậm chí nhiều an ninh cấp quận, thành phố vốn hay có mặt giờ cũng không thấy đâu.
 Trước đó lực lượng an ninh địa bàn đã ráo riết đến từng nhà người đi biểu tình để ngăn chặn, lần này cũng quyết liệt hơn mọi lần khác, số lượng người ngăn chặn từ nhà cũng nhiều hơn. Điều này cũng làm giảm số lượng người đi biểu tình đáng kể vì nhiều người không thể ra khỏi nhà.
 Từ nay nếu có biểu tình, tôi dám chắc không còn cái màn nói chuyện tình cảm diễn ra rải rác khi biểu tình như mọi khi. Không có cái đoạn an ninh vỗ về bảo thôi thế đủ rồi, về đi chúng tôi cũng hiểu anh chị,vì thế sự đang như này, như kia. Không có người biểu tình thanh minh , dãi bày về lòng yêu nước của mình cũng như tâm tư, bức xúc. Các cuộc trước thường xảy ra những cuộc đối thoại ôn hoà lẻ tẻ như vậy, mang lại chút tình nghĩa và cảm thông nhau giữa một số người biểu tình và người chức trách.
 Dưới con mắt của nhà cầm quyền hôm nay, những người biểu tình chống Trung Quốc xâm lược từ nay sẽ không có vị trí như trước nữa, những vị trí như là người yêu nước thật sự vì bức xúc trước hành động xâm lược của Trung Quốc mà phải thể hiện tinh thần người Việt.
 Giờ đây mục tiêu lớn nhất của nhà cầm quyền Việt Nam là giữ thật vững quan hệ tốt đẹp giữa hai Đảng anh em Trung Quốc và Việt Nam. Vì thế, biểu tình phản đối Trung Quốc là đi ngược và làm ảnh hưởng đến quan hệ đó. Và một khi anh đã đi ngược với mục đích lớn của những người cầm quyền, thì anh đừng hy vọng họ sẽ có chút châm chước trong lòng khi đối xử với anh với ý nghĩ anh là người yêu nước nồng nhiệt vô tư, ngây thơ.
 Năm ngoái thái độ của những nhà lãnh đạo hàng đầu Việt Nam với hành động xâm lược của Trung Quốc còn có sự khác nhau. Nhưng sau cuộc chấn chỉnh phê bình và tự phê bình, những nhà lãnh đạo Việt Nam có thể khác nhau quan điểm chút ít về các vấn đề khác. Nhưng riêng vấn đề quan hệ thế nào với Trung Quốc thì dường như họ đã có sự nhất quán.
 Nhưng dù sao những người biểu tình ở Việt Nam hôm nay để phản đối hành động của nhà cầm quyền Trung Quốc cũng đỡ hơn những người dân Đông Âu cách đây vài chục năm phản đối sự đè nén của Đảng Cộng Sản Xô Viết lên đất nước họ. Tuy đó không phải là do cộng sản châu Á hiền lành hơn cộng sản Châu Âu, mà do thời thế làm thay đổi hoàn cảnh ít nhiều.
 Nhìn thế trận ở cuộc biểu tình ngày 9/12/2012 có thể thấy chỉ có một ý chí chung cho xã hội, đó là ý chí của những người cầm quyền, không có sự khác biệt nào được chấp nhận dù sự khác biệt ấy xuất phát với tinh thần tốt đẹp, cao cả đến đâu đi chăng nữa.
 Thế nên hôm qua nhiều người Việt có lương tri đã khóc thầm khi nghe ” cơ quan chức năng đã dẹp một đám người gây rối trật tự công cộng ” mà đài báo Hà Nội đã đưa tin




TỔ QUỐC – CON ĐANG NGHE TIẾNG NÓI CỦA NGƯỜI


Thơ Từ Quốc Hoài
ap_20110813114447643Chúng ta cần hòa bình
một nền hòa bình không vấy máu
để những bông hoa được tỏa hương
và trẻ con không bị vùi trong tro bụi

chúng ta cần một tổ quốc hòa bình
để vẽ bức tranh thịnh vượng
bức tranh mang khát vọng ngàn đời
khi cần đã từng đổi bằng máu !
chúng ta cần một nền hòa bình sòng phẳng
không nợ nần
dù một cái bắt tay
hay khom lưng
đánh rơi
lòng tự trọng

chúng ta chìa bàn tay thân thiện
với bầu bạn bốn phương
nhưng rắn mặt
với bọn giặc cướp đội lốt con buôn
đặt nụ cười
cạnh chiếc va li hai đáy
bên trên bày biện những lời vàng
còn đáy dưới
toàn… mưu đồ đạo tặc !

Biển Đông cuộn sóng đen
từ bóng những con tàu Trung Quốc…

thế giới đã qua rồi thời hoang dã
các quốc gia
đã long trọng bắt tay
cam kết tôn trọng Luật hành xử trên Biển (.)

 sao vẫn còn có kẻ ngạo ngược dùng luật rừng
dẫu thời của đế chế Tần Thủy Hoàng
cả ngàn năm xưa
đã đặt dấu chấm hết

thiêng liêng sao những hòn đảo Biển Đông
thấm bao máu cha ông để mang hồn Tổ quốc !
những Hoàng Sa Trường Sa
đảo chìm đảo nổi…
con sóng màu mây in tạc bóng quê nhà
từ bao đời mặt người đẫm mưa sạm nắng
sống bám biển chết trầm mình cùng biển
cho rộng dài nước non

đấy không phải đất hoang chim ỉa

không phải miếng lưỡi bò
chất chứa tham vọng bọn kẻ cướp

đấy là bể dầu khổng lồ
có thể ngùn ngụt bùng ngọn lửa
thiêu trụi bọn giặc xâm lăng
đến từ trời gần trời xa
(cả những kẻ hại dân…còn dấu mặt trong nhà)
…………………
(.) Công ước về Luật biển của Liên Hợp quốc năm 1982

BIỂU TÌNH
 Picture 605Biểu tình !
đừng sợ
đừng sợ con chữ này

kìa ! đàn kiến biểu tình
cơ man là kiến hối hả ngược xuôi vô tận
chúng truyền nhau thông điệp bí hiểm
gây rối ?
lật đổ chính quyền ?
hết đời gã kiến Chúa…
không, chúng không đi đòi lật đổ kiến Chúa
chính ngài kiến Chúa đang dẫn dắtđàn kiến
cả triệu sinh linh
đi kiếm nơi trú bão
cả một đàn kiến đồng lòng !
cũng có thể gọi chúng… biểu tình
theo một nghĩa nào đó

biểu tình !
đừng sợ
đừng sợ con chữ này

cơn bão xé nát nhà cửa
tan tác những mảnh hạnh phúc
những cánh rừng lũ cuốn
ngoi ngóp những nóc nhà 
rổ rá bèo bọt
xác một con trâu bập bềnh
bập bềnh mái tóc …
tất tật trôi dạt bất lực
bởi dòng lũ cuồn cuộn hung hãn
tất tật không biết chốn về
chỉ có tiếng thét xé gan ruột
từ nỗi bất hạnh kia
tìm bến đậu nơi tim người

 theo một nghĩa nào đó
cũng có thể gọi những nỗi bất hạnh kia
đang làm cuộc biểu tình

đừng sợ biểu tình !
đừng sợ con chữ này

các qúi ông đang tọa ghế thấp ghế cao
sao có vị lại sợ biểu tình ?
cả mấy ngàn năm bàn chân dân đinh dân tráng
đắp móng xây nền
để các vị được có hôm nay
những bàn chân Việt lại xuống đường 
khi biển đảo thiêng liêng dậy sóng
Hoàng Sa bao năm giặc chiếm
quần đảo Trường Sa cờ giặc đổ bóng lên biển ta
Biển Đông cuộn sóng đen
gã hàng xóm ngạo ngược như rửa chân ao nhà

biểu tình !
bàn chân Việt từng xuống đường ở Pháp, ở Đức, ở Anh…
cảnh sát bảo vệ bàn chân Việt bày tỏ lòng yêu tổ quốc
sao ngay tại nước mình
dân chủ một cục
cái gì cũng của dân vì dân do dân
lại sợ dân bày tỏ lòng yêu nước
không có dân thì làm gì có Tổ quốc
đừng sợ ! đừng sợ biểu tình
đừng sợ con chữ này
đừng để lũ khốn núp bóng ghế cao ghế thấp
tung gầm giày
đạp vào mặt người dân yêu nước
biên cương nước nhà bị ngoại bang xâm lấn
ngang ngược rạch lưỡi dao vào da thịt ta
quí ông có đau không ?
nếu vẫn an nhiên
đồ bỏ !

tôi cảm phục các anh 
đã bước qua sự sợ hãi vì lòng yêu nước
các anh
đã thắp lên nơi mỗi con tim 
ngọn lửa thiêng Tổ quốc.


                         SỰ NHẪN NẠI
   
1 Chúng ta
bỗng trở thành loài gặm nhấm
tiêu xái những giấc mơ

nhẫn nại gặm nhấm

cho tới khi chỉ còn lại nỗi cay đắng.
Tác giả gửi cho QC
 >>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>





TUYÊN BỐ CỦA GS TƯƠNG LAI PHẢN ĐỐI HÀNH ĐỘNG TRẤN ÁP THÔ BẠO VI PHẠM QUYỀN TỰ DO CÔNG DÂN


gs-tuong-laiTôi, Tương Lai, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam từ năm 1983 đến nay, nguyên Phó Chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Xã hội của Uỷ Ban Trung Ương MTTQVN, nguyên Viện trưởng Viện Xã hội học Việt Nam, nguyên thành viên Tổ Tư vấn của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, nguyên thành viên Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Chính phủ Phan Văn Khải, nguyên thành viên của Viện IDS, Huân chương Kháng Chiến Hạng Nhất, Huân chương Lao Động hạng Nhất  
             
Ra Tuyên bố phản đối hành động trấn áp thô bạo của Công An và Chính quyền phường Tân Phong, Quận 7, TPHCM đối với cá nhân tôi sáng nay, 9.2.2012, vi phạm nghiêm trọng quyền công dân mà Hiến pháp đã quy định ở Chương 5, Điều 68 và Điều 71.
Sáng nay, tôi đi sớm để đến viếng một người bạn, sau đó sẽ đến dự cuộc Mit- tinh tại quảng trường Nhà Hát thành phố như đã thông báo với các cơ quan hữu quan và với ông Phó Chủ tịch UBNDTPHCM chiều ngày 8.12.2012 thì bị Công An mặc sắc phục và thường phục chặn đường không cho tôi thuê taxi, tiếp đó các vị chính quyền Phường Tân Phong mà tôi không biết tên đòi tôi phải về trụ sở Phường.
Tôi không đồng ý vì như thế là làm hỏng kế hoạch công việc sáng nay của tôi. Mặc dầu vậy, lực lượng Công An, mặc sắc phục và thường phục vây chặt lấy tôi, không cho tôi lên xe taxi. Tôi đành đi bộ, vừa đi vừa phản đối hành vi thô bạo, vi phạm quyền công dân của Công An và chính quyền địa phương. Đến ngả tư đông người, tôi tiếp tục lên tiếng phản đối quyết liệt hành động thô bạo cưỡng ép tôi phải theo họ về Phường. Tôi kiên quyết không đi. Cùng lúc ấy, hai người bạn tôi đi taxi ngang qua dừng lại hỏi chuyện rồi mời tôi lên xe. Tôi vừa lên xe thì mấy xe của Công An áp sát ra lệnh cho tài xế taxi phải cho xe theo họ. Tôi phản đối, mở cửa xe liền bị công an dập cửa, sau đó dùng xe môtô ép chặt cửa, nhốt chúng tôi ở trong. Ngột ngạt quá, tôi đành phải bảo lái xe theo họ áp tải về trụ sở Phường.
Đến phường, chắc vì chưa có người đến làm việc, họ nhốt chặt chúng tôi trong xe. Mãi sau mới áp tải xe đưa thẳng vào khuôn viên trụ sở, kéo rào chắn lại rồi mới mở cửa xe đưa chúng tôi vào phòng, tôi hiểu họ phải cẩn thận như thế vì sợ tôi vọt ra đường chỗ đông người để lên tiếng phản đối, thì sẽ phơi bày sự trấn áp thô bạo của họ. 
Vì thế, để lẩn tránh hành vi phạm pháp, vi phạm quyền công dân của họ, họ vụng về dàn dựng “màn kịch” đón tiếp với cà phê, bánh ngọt v.v… Tôi phản đối bỏ ra ngoài và gọi điện chất vấn ông Phó Chủ tịch UBNDTPHCM, người đã đón tiếp và trao đổi thân tình với nhiều thiện chí chiều ngày 8,12.2012. Thừa lúc tôi đang dàn xếp cuộc nói chuyện, họ đẩy tôi vào phòng, đóng sập cổng lại và tiếp tục “mời trà nước”.
Tôi tiếp tục phản đối, đòi phải để tôi về, họ quyết liệt không cho và ra sức đấu khẩu. Tôi giữ yên lặng không nói nữa vì cũng đã quá mệt.
Cuối cùng, sau 8h30 [chắc là đã đúng kịch bản được chỉ đạo] họ mới buông tha cho tôi về có xe công an áp tải hai bên đến tận nhà. Vừa vào nhà, ngồi xuống ghế để lấy thuốc ra uống, vì tôi dự cảm thấy có triệu chứng nguy hiểm như bác sĩ đã chỉ dẫn, thì một nhóm người lại bấm chuông ập vào, tôi phải đẩy họ ra, lúc ấy mắt tôi đã hoa lên, đầu ong ong nhức buốt, không nhận rõ ai với ai trong số người này. Họ lại tiếp tục bấm chuông, tôi phải lết ra thét to “Tôi đang phải uống thuốc chữa đột quỵ đây, các người muốn tôi chết sao”. Tôi chìa viên thuốc tôi đang uống một nửa ra trước mặt họ [ viên An cung ngưu hoàng hoàn] rồi đành phải bất lịch sự đóng sập cửa lại để có thể nằm yên bất động theo hướng dẫn trước đây của bác sĩ.
Kể lại vắn tắt diễn biến nói trên, tôi phẫn nộ lên án hành vi phạm luật của những người trấn áp tôi trước công luận.
Là Ủy viên UBTƯMTTQVN, qua báo Đại Đoàn Kết, tôi gửi TUYÊN BỐ này yêu cầu ông Chủ tịch UBTƯMTTQVN Huỳnh Đảm và các vị trong Đoàn Chủ tịch UBTƯMTTQVN lên tiếng phản đối hành vi phạm pháp nói trên đối với một Ủy viên UBT ƯMT, nhất là khi mà Báo Đại Đoàn Kết hôm qua, 8.12.2012 đã đăng tin về “chuẩn bị lực lượng, làm tốt hơn vì sứ mệnh giám sát và phản biện xã hội đã cận kề”.
Là một công dân, tôi đề nghị các cơ quan hữu quan tại TPHCM cần kiểm tra và có giải pháp thích đáng đối với những cán bộ phạm pháp, vi phạm quyền công dân đối với tôi, một cán bộ về hưu đã gần kề tuổi 80.
Tôi kêu gọi công luận trên cả nước hãy lên án hành động trấn áp người biểu tình khi họ thực hiện quyền công dân đã được ghi trong Hiến pháp biểu tỏ lòng yêu nước, phản đối hành động gây hấn lấn chiếm lãnh thổ và lãnh hải thuộc chủ quyền của ta của nhà cầm quyền Bắc Kinh, tiếp tục biểu thị thái độ bằng việc ký tên vào bản TUYÊN BỐ CỰC LỰC PHẢN ĐỐI HÀNH ĐỘNG KHIÊU KHÍCH CỦA NHÀ CẦM QUYỀN TRUNG QUỐC IN HÌNH “LƯỠI BÒ” LÊN HỘ CHIẾU ĐIỆN TỬ  ngày 25.11.2012.
TP. Hồ Chí Minh, 18h ngày 9.12.2012
 Tương Lai
NỘI DUNG PHÁT BIỂU TẠI CUỘC MIT TINH NGÀY 9.12.2012 NHƯNG VÌ BỊ NGĂN CHẶN KHÔNG ĐẾN DỰ ĐƯỢC
Picture 605Thưa các bác, các anh chị, thưa các bạn trẻ,
Hôm nay tại đây, quảng trường Nhà hát Thành phố, chúng ta cùng nhau biểu thị sự phẫn nộ trước những hành động gây hấn mang tính khiêu khích, bộc lộ rõ ý đồ thâm hiểm của nhà cầm quyền Trung Quốc. Chủ quyền lãnh thổ và lãnh hải của tổ quốc ta đang bị đe dọa nghiêm trọng. Làm sao có thể ngồi yên khi mỗi thước núi, tấc biển của đất nước ta bị chúng gặm nhấm và lấn chiếm. Cần nhớ rằng “Từ Triệu ,Đinh, Lý, Trần xây nền độc lập. Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương” như Bình Ngô Đại cáo chỉ rõ, ông cha ta chưa bao giờ để mất một thước núi, một tấc sông về tay phong kiến phương Bắc.
Thế hệ chúng ta hôm nay quyết xứng đáng với tổ tiên, quyết không để một tấc đất, một thước biển ông cha để lại rơi vào tay Trung Quốc, quyết không bị lừa mị trước những thủ đoạn vừa tinh vi vừa trắng trợn theo một kịch bản soạn sẵn chỉ chờ thời cơ mà từng bước thực hiện như những điều chúng đang làm. Chúng sẽ còn đẩy tới những thủ đoạn thâm hiểm, ngang ngược và trắng trợn hơn nhằm độc chiếm Biển Đông, uy hiếp, chia rẽ các nước Đông Nam Á, trước hết là Việt Nam, tùy theo phản ứng của chúng ta và dư luận quốc tế.
Dư luận quốc tế mạnh hay yếu là tùy thuộc vào tính chất và mức độ phản ứng của nhân dân ta, nhà nước ta, trong đó là phản ứng của trí thức, nhân sĩ và nhất là của thế hệ trẻ, nguồn sinh lực bất tận của dân tộc. Chính vì vậy mà hôm nay chúng ta có mặt tại đây.
Thưa các bạn trẻ, lịch sử dường như lặp lại, mấy dòng thơ cách mạng xưa kia giục giã thế hệ cha anh của các bạn dấn thân, nay đang vang vọng lại theo một ý nghĩa mới :
                         Hỡi những con khôn của giống nòi
                         Những chàng trai quý gái yêu ơi
                         Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước
                         Chọn một dòng hay để nước trôi
Đương nhiên chúng ta không thể chọn dòng nước đục ô nhiễm, chịu khuất phục trước sự gây hấn, đe dọa và lừa mị của Trung Quốc theo một kịch bản thâm hiểm của chúng. Chúng ta chọn dòng nước đang tuôn chảy, dòng sông Hồng đỏ nặng phù sa, dòng sông Cửu Long cuồn cuộn bồi đắp cho những cánh đồng màu mỡ, vựa lúa nuôi sống cả nước. Chúng ta chọn dòng nước đang lưu chuyển truyền thống quật cường, bất khuất của ông cha ta mà Lý Tự Trọng, Võ Thị Sáu, Trần Văn Ơn, Quách Thị Trang đã và đang giục giã chúng ta.
Và các bạn trẻ hãy nhớ rằng, triệu triệu hát cát mới tạo thành phù sa và chính từ phù sa ấy mà những tư tưởng nẩy mầm. Mỗi cánh tay chúng ta vung lên hôm nay biểu thị khí phách và bản lĩnh Việt Nam trước sự hăm dọa của kẻ thù sẽ góp gió thành bão, làm nên sức mạnh không gì ngăn cản được nhằm chống lại họa ngoại xâm, bảo vệ non sông. Khi sơn hà nguy biến, tuổi trẻ phải đi đầu trong sự nghiệp giữ nước, đẩy lùi mọi yếu hèn bạc nhược trong mỗi chúng ta, những yếu hèn, bạc nhược trong bóng tối của những khuất tất và lừa mị.
Thưa các bạn
                           Nếu tôi không cháy lên,
                           Nếu anh không cháy lên,
                           Nếu chúng ta không cháy lên,
                           Thì làm sao
                           Bóng tối
                           Có thể trở thành
                           Ánh sáng?
Hãy cùng nhau hô to các khẩu hiệu:
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam:                                                Việt Nam
Kiên quyết bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải Việt Nam:          Kiên quyết
Đặt lợi ích của Tổ Quốc lên trên hết và trước hết :                             Việt Nam





TÔI MUỐN VÀ KHÔNG MUỐN TIN


Thanh Thảo
29NQL: Hoan hô bác Thanh Thao kịp thời có bài thơ thật hay!
tôi không tin Trung Quốc lưỡi bò và chính quyền Việt Nam là một
nhưng các bạn an ninh, có gì như ép buộc
tôi tin, rằng các bạn đông hơn người biểu tình
dù không đông hơn quân Nguyên
nếu người biểu tình hô chống lưỡi bò, thì các bạn hô chống lưỡi gì ?
nếu có ngày Trung Quốc xâm lược Việt Nam,các bạn chạy đi đâu ?
hay lúc ấy mới biểu tình chống Trung Quốc cùng những người hôm nay các bạn bắt ?
như thế có muộn không ?
tôi vẫn tin đây là kế sách, thậm chí là diệu kế của nhà nước mình
mang ra lừa Trung Quốc
mình giả vờ hảo hảo, giả vờ bắt bớ dân mình biểu tình
giả vờ mười sáu chữ vàng bốn chữ bạc xinh xinh
giả vờ theo Trung Quốc
giả vờ mang đất mình biển mình ra mê hoặc
cho nó tin
nhưng liệu Trung Quốc có tin mình ?
hay nó lại cười cười rồi…cắt cáp (!?)
và khi Trung Quốc tin mình, là khi mình nhẵn túi
đếch còn gì chỉ còn nô lệ
lúc bấy giờ có “bỗng dưng muốn khóc” cũng không thể
tôi cứ muốn tin đây chỉ là trò giả vờ
để lừa người nhẹ dạ
nhưng ai lừa ai bây giờ
và cuối cùng, ai hưởng lợi ?
tôi lại không muốn tin đây là sự thật
có những kẻ đang tâm bán tất
cổ phiếu và Tổ quốc
hàng nhái và lòng yêu nước cuội
không nhãn mác nhưng ai cũng rõ
là hàng Tàu
có nhiều điều
tôi muốn và không muốn tin
khi nhìn người Việt mình bị chia rẽ vì Trung Quốc
9/12/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét